'chán chú thật, chơi mãi mà không khá lên'
nó đặt cái điều khiển chơi game xuống rồi thở dài nhìn sang ông chú, nó thực không thể tin được là ông chú này đêm nào cũng thức khuya để cày game cho giỏi. nó nghi là ông chú đang nói dối
'chắc chơi game không phải là sở trường của chú'
'chú nghĩ lúc mới chơi game là cháu giỏi liền hả? cháu phải kiên nhẫn cày đêm cày ngày mới giỏi đó'
vừa gắp mấy miếng thịt lợn chiên giòn ra dĩa nó vừa càm ràm. mùi thơm nồng nặc của thịt lợn chiên làm bụng nó kêu lên tiếng rõ to. nó nhấc nồi cơm bỏ lên cái lót nồi trên bàn, mở nắp, khói nghi ngút
nhưng hai chú cháu đứng hình mất năm giây
nồi cơm không được bật nút nấu nên cơm bị sượng, muốn ăn phải chờ nấu lại. nó lặng lẽ đưa nồi cơm về chỗ cũ cắm điện rồi bật nút
'chú đứng lại đó ngay, đừng có mà trốn vào phòng'
'chú xin lỗi'
rốt cuộc hai cái bụng đói phải nhịn tới khuya vì chung cư đột ngột tắt điện do mưa lớn
ông chú phải ngồi nghe nó cằn nhằn cả buổi hôm ấy.
BẠN ĐANG ĐỌC
cháu về rồi đây ; min yoongi
Fanfictionmấy câu chuyện đời thường của cô sinh viên xa quê và ông chú cạnh nhà được lấy bối cảnh ở nhật. warning: lowercase