“Vâng, kế tiếp chúng ta sẽ được thưởng thức bài hát ‘Vượt qua ngọn lửa’ do một trong những anh chàng đẹp trai anh tuấn nhất trường ta kể từ khi thành lập đến nay thể hiện. Cậu ấy được biết đến như ‘Đại diện tiêu biểu cho những anh chàng đẹp trai của trường F’. Người ta nói rằng không ai có thể ngăn cản cô gái của mình rơi vào vòng tay của cậu ta – trừ khi cô gái kia cũng nhìn thấy Trương Linh Dật, là kẻ thù của các FA[1], kết thúc của nữ thần…”
Dưới khán đài vang lên một tràn cổ vũ cùng hò hét chói tai.
“Hãy giành một tràn pháo tay cho ‘Cao thủ sát gái’ – Vương Nghiễm Ninh!” Người chủ trì béo tròn Tôn Tư Dương cười tươi rói, cực kì khoa trương giới thiệu. Một thiếu niên thân hình cao lớn tuấn tú, khuôn mặt đẹp trai rạng ngời bước ra từ cánh gà mỉm cười. Cậu ta đi ngang qua Tôn Tư Dương, đứng ở góc độ trừng mắt dưới đài không thấy được, nhỏ giọng nói: “Ai cho cậu nhắc tới Trương Linh Dật?”
Tôn Tư Dương lè lưỡi, thối lui sang một bên.
Dưới đài, các nữ sinh hò hét điên cuồng.
“Vương Nghiễm Ninh——”
“Vương Nghiễm Ninh——”
“Vương Nghiễm Ninh——”
Cục diện gần như không thể khống chế được.
Vương Nghiễm Ninh mỉm cười, hướng về phía khán giả khoát tay, ý bảo mọi người yên lặng, sau đó cầm mirophone, giọng nói tràn ngập từ tính chậm rãi vang lên: “Cảm ơn sự cổ vũ của mọi người, ngày hôm nay tôi xin giành tặng bài hát này cho một nữ sinh tôi thầm thích.”
“Woah——”
Dưới khán đài xôn xao.
Một giọng nữ sinh mạnh mẽ vang lên: “Là tớ phải không——”
“Xin lỗi, không phải.” Vương Nghiễm Ninh bình tĩnh trả lời, rõ ràng là mình đầy kinh nghiệm.
Dưới khán đài lại một lần nữa ồn ào.
Thấy tình hình không thể kiểm soát, Vương Nghiễm Ninh vội nói: “Bài hát này là dành tặng cho một nữ sinh học viện báo chí, Vu Hải Ninh.”
Dưới khán đài lại “Woah ——” một lần nữa. Âm nhạc vang lên, Vương Nghiễm Ninh cất giọng trầm thấp theo tiếng nhạc mở màn:
“Phải chăng anh đã hứa hẹn với em quá nhiều ~ Dù có làm bao nhiêu cũng là không đủ ~”
Vương Nghiễm Ninh hát rất hay, hơn nữa lớn lên lại đẹp trai, tình cảm chân thành giấu trong lời hát khiến các cô gái mê mẩn như say rượu, cõi lòng nát tan.
Vương Nghiễm Ninh nhìn xuống dưới sân khấu, khuôn mặt không chút sợ hãi, trong lòng đã sớm cảm thấy sảng khoái.
Chà, làm tốt lắm, lần này còn không khiến nữ sinh Vu Hải Ninh kia cảm động tới chết đi sống lại, lấy thân báo đáp mới là lạ ấy!
Hoàn toàn đem Trương Linh Dật vứt đi.
Vương Nghiễm Ninh lớn lên rất đẹp trai, vóc người cao ngất, cười rộ lên còn thấy rõ bên má một cái lúm đồng tiền.