Stephen Strange là boss ngầm của một game nhập vai thực tế ảo.
Chẳng biết có phải là do game quá nhàm chán, hay kiểu cốt truyện quá dễ đoán, hay là do mấy cái spoilers đầy rẫy trên mạng, mà hầu như tất cả người chơi đều biết trước toàn bộ cốt truyện trước khi đánh boss. Danh hiệu boss ngầm cứ thế thành hư ảo, dù cho hắn có phải vừa duy trì hình tượng băng lãnh vừa phải kết bạn với nhân vật chính, thì cũng chẳng ai thèm làm thân với hắn.
Đùa chứ thân thiết với boss sẽ bị boss đâm sau lưng đó!
Vậy là Stephen Strange trở thành NPC cô đơn nhất game.
Ngày ngày công việc của Strange chỉ có bị người chơi từ chối, giả vờ hiện thân làm boss trong sự giả vờ ngỡ ngàng của người chơi, đâm chết người chơi hoặc là bị người chơi đâm chết, xong rồi hồi sinh để tiếp tục bị người chơi từ chối, giả vờ hiện thân làm boss trong sự giả vờ ngỡ ngàng của người chơi, đâm chết người chơi hoặc tiếp tục bị đâm chết...
Thế rồi một ngày nọ, Strange gặp người đàn ông của đời mình.
Đùa chứ chỉ cần là người yêu nhân vật chính thì lúc nào mà chả đặc biệt?
Người này thì, đặc biệt chính trực.
Chính trực tới mức không biết tới hack hay cheat, thậm chí còn chẳng đọc spoilers. Anh ta bước vào game với tâm thế hoàn toàn không biết gì, cứ thế mà lân la làm quen với boss ngầm trước. Thật ngốc.
Id game của người này cũng là một cái tên vô cùng thẳng thắn: EverettRoss. Không dài không ngắn, chẳng thiếu chẳng thừa.
"Xin chào EverettRoss, ta là Strange."
"Chào Strange."
Ross cứ thế ngây ngốc rơi vào cái bẫy giăng sẵn của boss ngầm. Hình như đã lâu lắm rồi kể từ lần cuối có người nói chuyện với Strange. Hầu hết mọi người khi nhìn thấy boss cuối đều né xa cả vạn dặm, bởi lẽ khi chỉ số tin tưởng dành cho boss cuối quá cao, thì rất dễ dính bad end. Từ đầu đến cuối, Stephen Strange luôn là người bị kì thị.
Bởi vì giới hạn trong khuôn khổ được lập trình, nên Stephen Strange chỉ biết được cái tên của người nọ mà thôi, còn những thông tin khác, tất cả đều là do game quy định.
"Anh đang đi đâu thế, EverettRoss?"
"Tôi đi đến ngọn núi phía xa kia, theo hướng mặt trời mọc, để tiêu diệt tên phù thủy gian ác, lấy lại bình yên cho ngôi làng của mình."
"Tôi có thể cùng anh được không?"
Và thế là quan hệ bạn đồng hành giữ Strange và được xác lập, EverettRoss bước đầu chạm vào cái bẫy bad ending đã được giăng sẵn.
"Đây là quà gặp mặt."
Strange rút ra từ sau lưng một bông hồng, đặt lên tay EverettRoss. Ngay khi đó, tân thủ EverettRoss ngồi phía trước màn hình máy tính, nhận lấy bông hồng, rồi cảm thấy có gì đó sai sai. Đàn ông tặng đàn ông hoa hồng có vẻ ổn mà ha...?
Ừ thì nhận.
EverettRoss không hề biết được hệ thống đã ngầm thêm một hạng mục quan hệ mới giữa hắn và Strange - đang cưa cẩm.
BẠN ĐANG ĐỌC
[MCU] Truyện tam đề
Fanfictionở đây cp nào cũng có, cái gì cũng có, mặn nhạt gì cũng có chỉ là không có liêm sỉ :D