Chap 24: Dáng vẻ mơ hồ của kết cục

161 20 1
                                    

"Mặc dù đã biết cậu khôi phục kí ức kiếp trước rồi nhưng tôi vẫn phải xác nhận lại một chút. Astral, cậu còn nhớ được bao nhiêu kí ức của kiếp này vậy?"

Hikaru đi phía trước ngoái đầu hỏi dò Astral, trong một vài trường hợp lấy lại kí ức kiếp trước sẽ ảnh hưởng đến một số kí ức của kiếp này, thông thường là bởi vì kiến thức lẫn khối lượng kí ức quá nhiều nên thân thể kiếp này không chịu nổi, bắt buộc phải bỏ bớt một số thứ không cần thiết.

Ví dụ như kí ức kiếp này hoặc giống như Shark, bỏ qua năng lực của Barian để lấy mỗi kí ức thôi, còn trường hợp của Astral thì...

Astral dừng lại, cẩn thận suy ngẫm một chút rồi lắc đầu, môi mấp máy.

|| Tôi vẫn nhớ rõ, kiếp trước, kiếp này, không có thiếu sót. ||

Hikaru mỉm cười: "Vậy thì tốt." Xem ra trường hợp của Astral cũng giống như Shark, từ bỏ năng lực phi thường để có lại toàn bộ kí ức.

Cậu cẩn thận tính toán, thời điểm này quả thật là giai đoạn suy yếu của các nếp gấp thời không, sóng năng lượng toả ra từ các thế giới sẽ bắt đầu giao thoa, thông qua chất xúc tác là cảm xúc mãnh liệt của sinh mệnh sẽ sinh ra dị tượng thần kì.

Do đó những người đến từ thế giới của Yuma và Astral sẽ sớm có lại kí ức, một số khác thì không cần, ví dụ như Kaito, hiện tại cuộc sống của cậu ấy rất tốt, khó có khả năng bị kích thích đến mức khôi phục kí ức.

Nhắc mới nhớ, hình như Yuma cũng--

Phải rồi, cũng vì lẽ đó nên cậu ấy mới khác thường như thế kia.

Hikaru không biết có nên nói cho Astral biết hay không, thật ra Yuma cũng đã khôi phục kí ức rồi, nếu Astral biết nhất định sẽ rất vui.

Cậu đắn đo nhìn Astral, còn đối phương đang cẩn thận nhìn hai tay của chính mình.

Astral nhìn tay chân của bản thân, chạm lên gương mặt chính mình, đôi mắt có chút mông lung mờ mịt.

[Mình... thật sự có một cơ thể của con người, giống như những người khác...]

"Sao đấy? Vẫn còn cảm thấy xa lạ với cơ thể mới của cậu à?" Hikaru cười ra tiếng, nhắc đến thân thể của Astral lại không buồn bực khoanh tay nhìn: "Cậu đấy, đòi chào đời sớm hơn thời gian quy định nên cơ thể của cậu còn chưa hoàn chỉnh, không chỉ 'khiếm khuyết' nội tạng so với người thường mà sức đề kháng cũng yếu ớt thành ra quá trình trưởng thành của cậu vất vả lắm đấy..."

Astral gật đầu, thông qua kí ức anh cũng đã nắm rõ tình hình thân thể này rồi.

Tiếp tục sống  bằng thuốc đương nhiên có thể nhưng e rằng đến năm mười tám sẽ chẳng thể rời khỏi giường được nữa, chỉ có thể bất động trên đó đến lúc trút bỏ hơi thở cuối cùng.

"... Tất nhiên tôi sẽ không để cậu rơi vào kết cục đó rồi, đồ ngốc~"

Hikaru bật cười ha ha.

Cõi lòng của Astral, những ý nghĩ trong đầu anh luôn được Hikaru nghe thấy nên việc đối thoại giữa hai người không hề khó khăn và cũng nhờ năng lực này của Hikaru mà Astral của trước đây mới không tự nhốt tâm hồn, không tiêu cực và tuyệt vọng đối với thế giới này,... Astral vẫn có thể tiếp xúc với bên ngoài, với mọi người và gặp gỡ người cậu thương nhớ bấy lâu.

(Yu-gi-oh! Zexal) Fluttering in the eyesNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ