Hắn tựa hồ như muốn phá cửa sổ xông vào, tách bọn họ hai người ra, nhưng cánh tay chỉ nâng lên một nửa rồi lại thu trở về, nhìn bọn họ thật sâu một lần nữa rồi chuyển mình, trong nháy mắt đã biến mất trong đêm tối.
Từ động tác rất nhỏ của hắn có thể nhìn ra, hắn không nguyện ý nhìn thấy Thu Tiểu Quân cùng người đàn ông khác hôn môi. Thu Tiểu Quân cùng nam nhân khác thân mật làm trong lòng hắn không thấy dễ chịu chút nào.
Hôn hôn hôn, Mạc Hoa Khôi toàn thân trên dưới máu sôi sùng sục, trong lòng ngo ngoe rục rịch, hay tay đi theo tâm biến hóa cũng trở nên xấu đi.
Bàn tay hắn nóng bỏng, thân thể Thu Tiểu Quân cũng nóng lên theo.
Cô biết lúc này nên một vừa hai phải, dùng sức chống vào ngực hắn, dứt khoát kết thúc chấm dứt nụ hôn nóng bỏng với hắn. Thần sắc cô nhu mị mà nói: "Mạc tổng, chúng ta đi tới chỗ nào lãng mạn chút đi."
Mạc Hoa Khôi nơi nào đó đã sưng to đến trướng, khuôn mặt tuấn tú tràn đầy sắc thái mê ly, "Anh cảm thấy nơi này rất lãng mạn." Khàn khàn nói xong, thì hắn lại đầy dục vọng hôn lên cái miệng nho nhỏ.
"Em biết có một nơi thực lãng mạn, chúng ta đi tới đó đi." Thu Tiểu Quân lúc lắc đầu, một bên tràn ngập chờ mong nói, một bên xảo diệu tránh đôi môi của hắn, "Em hy vọng lần đầu tiên của em có thể cùng với anh diễn ra ở chỗ lãng mạn kia."
Nghe được cô nói câu này, Mạc Hoa Khôi nhớ tới cô từng ở văn phòng hắn nói qua cô vẫn là xử nữ, trong lòng hắn lập tức kích động, trở nên thật vui vẻ, thậm chí thập phần chờ mong, đôi mắt phượng mê ly không chớp mắt nhìn mặt cô, sủng nịch nói: "Anh nghe em, em muốn làm ở đâu thì chúng ta đi tới đó."
Cô cười, tuy không ra tiếng, lại có vẻ mê người, tràn ngập dụ hoặc, "Mạc tổng, anh thật tốt."
"Kêu tên của anh." Nghe cô kêu mình là Mạc tổng, hắn cảm thấy khoảng cách hai người quá xa, giờ phút này hắn muốn nghe cô kêu tên thân mật của mình.
Không thể nghi ngờ gì, quan hệ của hai người đã tiến lên một bậc mới.
Thu Tiểu Quân trong lòng có chút mừng thầm, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của hắn, nhu mì kêu ra, "Hoa Khôi."
Hoa Khôi?
Mạc Hoa Khôi vẫn bài xích người khác kêu hắn như vậy, đôi mi tuấn tú nhăn nhăn lại, "Đừng kêu Hoa Khôi."
"Em thích kêu anh là Hoa Khôi vậy đó." Cô chu chu miệng, hai tay ôm lấy cổ hắn, làm nũng, "Em cảm thấy Hoa Khôi nghe thật hay nghe."
Cô làm nũng đáng yêu lại gợi cảm, thật là mị lực. Mạc Hoa Khôi không cách nào ngăn cản, "Thôi được rồi, em thích thế nào thì kêu thế đó đi."
"Ha hả ~" Cô dương cao khóe miệng, vui vẻ cười, "Đi thôi, chúng ta đi ngay tới địa điểm lãng mạn đi."
"Tốt." Hắn gấp không chờ nổi.
Hai người trên mặt đều sung sướng tươi cười, tay nắm tay đi ra chung cư, nhìn gần hay nhìn xa đều giống như một đôi nam nữ yêu nhau cuồng nhiệt, thật làm người vừa đố kỵ lại hâm mộ.
BẠN ĐANG ĐỌC
|EDIT - HOÀN - NP| Một tiểu yêu tinh bốn con sói đói - Dã Sắc
Lãng mạnTác giả: DÃ SẮC Bản gốc: 127 chương (đã hoàn) Edited: Cutimap Nguồn: Mễ Trùng - wikidich === Biến cố lớn xảy ra khi cô bị tai nạn xe, vào lúc cô tỉnh lại thì phát hiện biến đổi lớn trên khuôn mặt của mình, cô đã hoàn toàn đã thay đổi, thành một nữ...