Chap 6

2.2K 122 5
                                    


Hinata đến khách sạn từ sáng sớm. Cô chuẩn bị đủ điểm tâm cho Gaara. Cô tin là làm việc sau 1 đêm như thế sẽ khiến anh mệt lắm! “Thôi nào Hinata, anh ta giống với Kyo-kun… và nếu mình tốt với Kyo-kun, không có lý do gì mình lại sợ anh ta cả.”

Hinata tự nhủ như thế. Cô bước lên phòng Gaara. Hinata hơi run, cô nhớ đến ánh mắt buồn bã của Gaara khi anh nhận ra rằng cô sợ anh đến thế nào. “Liệu anh ta có giận mình không nhỉ? Liệu anh ta có tha thứ cho mình không?” – Hinata lo lắng. Nhưng cô sẽ không yên nếu như không nói cho Gaara biết rằng: cô thấy có lỗi khi đã sợ anh như vậy và cô tin là anh đã thay đổi rất nhiều.

“Cộc” “cộc” “cộc”…. 

- Ai vậy? – Giọng nói trong phòng vọng ra.

- Là tôi… Hinata; thưa Kazekage-sama. Tôi mang điểm tâm lên cho ngài.

Hinata nghe thấy tiếng bước chân lại gần cửa, tim cô đập thình thịch vì lý do gì… cô không biết. Gaara mở khẽ cửa và nói:

- Đưa tôi đồ ăn… và cô có thể về.

Hinata hít một hơi thật sâu, cô nói:

- Tôi sẽ mang vào cho ngài. Đấy là nhiệm vụ của một phục vụ phòng như tôi.

Gaara ngạc nhiên nhìn cô, anh nói:

- Sẽ không ai đỡ cô nếu cô ngã hay làm rơi thức ăn nữa đâu!

- Sẽ… sẽ không có chuyện đó nữa đâu. – Hinata cười nhẹ, đây là lần đầu tiên cô cười với anh; nụ cười tươi tắn dành cho các khách hàng… mà các bạn đồng nghiệp đều nhận xét đó như một thiên thần vậy.

Gaara hơi ngỡ ngàng, anh lùi lại đôi chút… lưỡng lự một hồi rồi mở rộng cửa ra:

- Cô có thể vào đi.

Hinata bước vào, cô dường như đã quên cảm giác sợ hãi đó thật rồi. Nhẹ nhàng đặt khay thức ăn xuống bàn, cô kinh ngạc khi thấy đống tài liệu đã được giải quyết xong:

- Ngài đã thức cả đêm để làm việc sao?

- Ừm… - Gaara trả lời:- Tôi không thích tồn đọng cái gì đó quá lâu.

Hinata chợt bật cười. Gaara nhìn cô và hỏi:

- Cô cười cái gì vậy?

- Nếu là Naruto-kun, cậu ấy sẽ để cho công việc chất đống mà vẫn đi chơi như thường thôi!

- Đừng so sánh tôi với cái tên vô lo vô nghĩ đó! – Gaara bực mình nói, nhưng không giấu một nụ cười thú vị trên môi.

- Tôi mở rèm cửa ra nhé! – Hinata nói.

- Ừm… - Gaara gật đầu và ngồi xuống ghế.

Hinata kéo rèm cửa ra, ánh mặt trời chiếu vào căn phòng khiến nó vụt lóe sáng và rồi chan hòa khắp nơi của căn phòng. Hinata dựa vào cửa kính và nhìn ra bên ngoài, hôm nay là một ngày đẹp trời. Ánh sáng chiếu qua cửa kính, chỗ Hinata dựa vào chợt tỏa ra như thể chúng được phát ra từ người Hinata chứ không phải là từ mặt trời vậy. Gaara ngỡ ngàng và yên lặng nhìn cảnh tượng đó… “Ánh mặt trời chan hòa… đúng là cô ấy!” – Gaara thầm nghĩ.

[Naruto] - Sa mạc và mặt trời [GaaHina]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ