Bae Jun Sik cùng với Kim Hyuk Kyu vốn không định ở lại nhà chính nhưng hàng loạt sự việc hai người đành ngủ lại một đêm. Sau khi hoàn tất công việc Bae Jun Sik không nói không rằng trực tiếp lôi Kim Hyuk Kyu về phòng bỏ lại hai vị thuộc hạ đại nhân nhìn nhau bất lực, tầng trên mây mù tầng lớp dưới như họ rất khó sống a. Dù sao trong lòng họ đang dần chấp nhận Kim Hyuk Kyu.
"Đau, Bae Jun Sik cậu tức giận cái gì?"
Kim Hyuk Kyu xoa cổ tay trừng mắt với Bae Jun Sik, đáng thương cho cổ tay của cậu trong vòng hai ngày đã liên tiếp gặp phải gọng kìm tàn bạo.
Bae Jun Sik nhìn vẻ mặt lên án của ai đó âm u hỏi:
" Tôi không nên tức giận?"
Nghe xong Kim Hyuk Kyu cụp mắt quay người không muốn tiếp tục câu chuyện, hôm nay lăn lộn cả ngày cậu có chút mệt mỏi.
Trong khoảng khắc cậu quay người một cánh tay mạnh mẽ lôi cậu lại Bae Jun Sik ép cậu đứng đối diện với mình một tay nắm chiếc cằm thon gọn gằn giọng:
" Em nhìn tôi nói chuyện."
Không còn cách nào Kim Hyuk Kyu đành mở mắt nhìn thẳng vào Bae Jun Sik, cậu hơi ngỡ ngàng khi đọc được trong đôi mắt nâu đẹp đẽ cứng rắn của Bae Jun Sik sự tức giận, lạnh lẽo còn có một chút thất vọng bi thương. Tức giận cậu có thể hiểu được nhưng cậu ta thất vọng đau lòng vì điều gì? Kim Hyuk Kyu khẽ cau mày không hiểu, sống trong thế gia to lớn như Bae gia Bae Jun Sik không thể không hiểu được các mối quan hệ và góc khuất trong đó, thậm chí Bae lão đại hiện tại cũng có đến hai vị phu nhân, tuy nhiên khi chủ mẫu mất đi ông không hề muốn đưa vị còn lại lên thay cứ như vậy mà bỏ trống vị trí đó đến bây giờ.
Kim Hyuk Kyu suy nghĩ đến ngẩn người, Bae Jun Sik càng giận dữ:
"Bây giờ em còn có tâm trạng ngẩn người suy nghĩ những chuyện khác? Có phải tôi đã quá dễ dãi với em phải không?"
Hết bị lôi rồi lắc Kim Hyuk Kyu rốt cuộc cũng tức giận, cậu giãy ra lạnh giọng:
"Bae Jun Sik có muốn phát bệnh thì cũng phải có lí do."
Giọng nói của Bae Jun Sik lạnh băng:
" Kim Hyuk Kyu tôi hỏi em có phải bất cứ ai đưa người đến bên tôi em đều vui vẻ chấp nhận phải không? Em vốn dĩ không quan tâm, em chỉ đang đứng xem kịch, em không hề có một chút trách nhiệm trong mối quan hệ của chúng ta. Em coi mình chỉ là người qua đường em đã xác định mình sẽ rời đi nên đối với em mọi thứ của tôi không đáng để em để tâm đến phải không?"
Tâm trạng của Kim Hyuk Kyu chìm xuống theo từng lời chất vấn của Bae Jun Sik. Không sai cậu vốn có quyết định của mình nên cũng hạn chế tối thiểu những mối quan hệ và sự va chạm trong thế giới này. Cậu không thuộc về nơi đây và cậu cũng không hề muốn bước chân vào. Kim Hyuk Kyu cậu không phải người lạnh lùng nhưng cậu cũng không bao đồng đi quản chuyện không phải của mình.
Vốn là như vậy nhưng chống lại ánh mắt của Bae Jun Sik cậu không tự chủ cảm thấy khó chịu, cảm giác lạ lẫm này len lỏi ngang dọc mà cậu không thể kiềm chế được, đối với một người khống chế bản thân tốt và nghiêm khắc như Kim Hyuk Kyu mà nói cậu chán ghét cảm giác này, cảm thấy như mọi thứ đều vượt ra khỏi tầm kiểm soát của cậu khiến cậu mất đi khả năng phán đoán, đây là một điều rất nguy hiểm.
BẠN ĐANG ĐỌC
Yêu thương này em dành cho ai!
FanficMột gia tộc cổ xưa mang trong mình bí mật mà ai cũng muốn khám phá đang trên đà tàn lụi, chàng trai duy nhất kế thừa gia tộc vì một lời hứa mà bị đá ra khỏi cửa đến nhà người ta làm dâu. Một chàng thiếu gia phong lưu của tập đoàn tài chính to lớn, đ...