Vong Tiện - Nhặt được một tiểu Uông Kỷ (06)

3.4K 400 123
                                    

Tác giả: Lãnh Tranh Nghiên

Dịch: Ngộ :> (Jun - Vong Tiện Anh Trạm)

Bản dịch đã được sự đồng ý của tác giả, xin đừng đưa đi đâu hay dùng làm gì khi chưa hỏi Ngộ, cảm ơn.

Các bạn tin vào con mắt chọn đồng nhân văn của Ngộ chứ?

Nếu tin thì, yên tâm đi. đây là một đồng nhân văn rất hay theo cảm nhận của Ngộ, nó nhè nhẹ đau xót, nhè nhẹ ngọt ngào nhưng lại nặng sâu tình cảm cùng nhớ mong đau xót của Vong Tiện. Đặc biệt là cảm nhận, suy nghĩ của Tiện, hay từng cử chỉ suy nghĩ nhỏ của Trạm. Bạn nào đã từng đọc và yêu thích "Vong Tiện - Mời trăng" thì có lẽ sẽ yêu cách hành văn của Lãnh Tranh Nghiên lắm, Ngộ yêu cách hành văn của bạn ấy lắm, bạn ấy là đại thần yêu thích số 2 của Ngộ bên mảng đồng nhân văn Ma đạo tổ sư đó. Bộ này của bạn ấy là series dài, thịt thà đầy đủ sắc vị mùi hương, đảm bảo đọc đến cảnh H thì rớt dãi dòng dòng nhưng lại có khi xen cả lệ nóng rưng rưng, ><

Nói hoài nói mãi cũng khó diễn tả được lắm, các bạn cứ đọc đi rồi sẽ hiểu.

Chương 1 đã đăng hôm 01/08 rồi, chương 02 đăng ngày 18/08, chương 3 đăng ngày 24/08, chương 4 đăng ngày 30/08, chương 5 đăng ngày 09/09, hôm nay 15/09, Chanh đại thần vẽ tiểu Kỷ x lão tổ Tiện, quá đẹp, nên Ngộ quyết định đăng chương 6  chứ không thì :> còn lâu mới đăng nhé. Tại vừa đăng Trăm vị như một của Tích Tích vì Qua Qua Tử vẽ hình xong mà.  Các bạn đọc một chương thì nhanh chứ Ngộ ngồi dịch lâu lắm đó. Ai thấu cho Ngộ!

~~~start reading~~~

Chương 6: Tiểu Uông Kỷ trưởng thành rồi.

Một ngày, Lam Trạm xin Lam Khải Nhân nghỉ nghe học một ngày, dưới vẻ mặt kinh ngạc muôn dạng của thúc phụ, rời Lan thất, cầm mấy vị thuốc Lam Cảnh Nghi đưa cho y đi đến Hàn thất. Sau khi gặp đệ đệ, Lam Hi Thần đem những thảo dược, khoáng thạch, xương thú kỳ dị kia kiểm tra cẩn thận một lần, thậm chí còn dùng bùa chú đo lường qua rồi mới nói với Lam Trạm: "Những thứ này, ban đầu là Vong Cơ đời này giao phó muốn tìm, bởi vì việc trị liệu dường như không có hiệu quả đối với nội thương của Ngụy công tử, ta từng khuyên can nó rồi nhưng không có kết quả. Vì vậy, đệ đại khái không cần để ý, dẫu sao thì đệ là vô tình mới đi tới đời này, không cần thay một đệ khác của đời này phụ trách làm mấy vị thuốc này."

Vẻ mặt lãnh đạm của Lam Trạm lộ ra nghi hoặc, nói: "Nếu vô dụng, vì sao đệ lại vẫn kiên trì muốn tìm?"

Lam Hi Thần nghe đệ đệ nhà mình đem thân phận hoàn toàn thay vào vị trí của đời này, tràn đầy trong lòng đều là nghĩ tới Ngụy Vô Tiện, liền lộ ra một vẻ thâm ý, nhàn nhạt nói: "Vong Cơ, đệ... có lẽ là đã điều tra qua các loại sách, phát hiện mấy vị thuốc mỗi cái đều có ứng đối với triệu chứng bệnh khác nhau một trời một vực, đều không thể phối hợp tác dụng với nhau được nên mới đến hỏi ta? Hơn nữa, dựa theo cách đệ hỏi thế này, giống như là quyết tâm muốn để Ngụy công tử dùng dược... rồi." Y thở dài thật sâu, suy nghĩ hồi lâu mới ngước mắt nhìn Lam Trạm, hết sức cố gắng cẩn thận hàm súc nói: "Ban đầu, mục đích đệ tìm những thứ này, không phải là để chữa thương cho Ngụy công tử, mà là để cố hồn."

Vong Tiện -  Lãnh Tranh Nghiên (冷争妍) đồng nhân vănNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ