Người Lisa thích thầm vừa kết thúc cuộc tình hơn hai năm của mình. Cách một vách tường có thể nghe thấy tiếng thét và rơi vỡ của đồ đạc bị đạp đổ. Có lẽ chuyện tình của họ rất đẹp, hoặc không thì anh ta rất yêu người con gái đó. Là vế nào thì đều làm em đau lòng.
Anh ta tên Jeon Jungkook. Hiện là trưởng bộ phận nhân sự của công ty đối diện chỗ em làm. Có thể nói em đã để ý gã được một thời gian rồi mới quyết định dọn đến đây ở, ngay một căn cạnh bên gã.
Cũng vì thế em đã khá bất ngờ khi biết gã đã có người yêu, họ yêu nhau từ khi còn học đại học, giờ thì gã đã đi làm được 2 năm. Còn cô người yêu kia làm thực tập sinh cho một công ty giải trí. Mai là ấn định ngày debut của cô ấy, và hôm nay hai người họ chia tay, ngay trước thềm tết Trung thu.
***
Hôm nay là tết Trung thu.
Hàng xóm với nhau, có lẽ bánh gạo Songpyeon, bánh kếp Jeon, món miến xào japchae và một bát canh rong biển là không quá phận sự."Cộc..cộc"
Cách cửa được mở ra một cách cứng nhắc, chỉ đủ để lộ mặt chủ nhà, rất rõ ràng gã không có ý chào mừng chứ đừng nói chi đến tiếp đón."Tết Trung thu, em có nấu đồ ăn và canh rong biển hơi bị nhiều nên đem sang biếu anh chút ít."
"Cảm ơn."- kèm đó là bàn tay chìa ra nhận lấy, rất nhanh, rất dứt khoát.
"Tết Trung thu vui vẻ."- Dù em thừa biết gã không tài nào vui nổi.
Ngay sau đó là màn đóng cửa chớp nhoáng, thoáng một cái em đã đối diện với mặt bóng loáng của cửa gỗ im lìm, còn đang ngây ngốc
"À, đừng thích tôi nữa."- tiếng lớn của người trong nhà vọng ra
"Thì ra là anh biết."- tiếng nhỏ được buông ra khẽ khàng, rất nhanh trong đầu em có nhiều thứ vỡ ra. So với đau lòng, em lại biết ơn nhiều hơn. Người con trai em thích thật tốt, ít ra thì tôn trọng tình cảm của em, và triệt tiêu nó khi không có khả năng đáp lại. Đúng rồi, con người mà, cảm xúc không do lí trí nắm bắt, nên anh ấy không thích em, em chỉ buồn; ừ, buồn rồi thôi.
***
Đã được 1 tuần từ dạo đó, mọi chuyện vẫn rất ổn. Thứ không ổn duy nhất chỉ có tâm trạng con người. Người ở đây, là em. Lisa đang tính chuyển đi chỗ khác, tìm lại chẳng được căn nào ưng ý. Sống ở đây cũng tốt thôi. Có điều là chạm mặt người em thích đã thẳng thừng từ chối, như vậy thì ác với bản thân lắm, hằng ngày giằng xéo trái tim chỉ vì điều cũ kĩ
'Cộc..cộc' - đã lâu em không có khách
"Xin chào"
"A..chào."- em bối rối, bất ngờ, cùng vài phần sửng sốt
"Tôi có thể vào trong không?"
"Dạ, được."
Cục diện của một phút sau là hai cô gái ngồi đối diện nhau, tách trà trước mặt hẵng còn nóng, nhả cột khói nhẹ lan tràn mùi dịu ngọt cho cả căn phòng. Người đối diện Lisa là cô idol mới ra mắt, hay rõ hơn là người yêu cũ của hàng xóm nhà em.
BẠN ĐANG ĐỌC
jeonlice ✧ 2D
FanfictionĐèn xanh em bước gã cũng bước. Đèn đỏ em dừng gã vẫn tiến. Đèn vàng rồi sao gã lại đi nhanh thế kia. @jl_justlit