Phiên ngoại: "tên của ngươi là Smoke"

828 73 1
                                    

(ta mạn phép chế năm vì đây là fic, sẽ không liên quan tới các quốc gia và lịch sử bên ngoài đời thực)

Những năm Dương Hạn thứ 14

- quỷ khói! Quỷ khói! Quỷ khói! Hahaha con quỷ kia! Tránh xa dân làng ra

Ta không hiểu....

- mày cút đi! Nơi này không chứa loại quỷ quái như mày!

Tại sao...? Ta có tội gì

- sao bà lại sinh ra cái loại súc sinh này! Cả bà và nó! Ngoại hình đã chẳng giống ai? Sao bà không sinh ra con người bình thường đi hả?

Sao lại như vậy? Ngoại hình của ta....chỉ khác họ một chút thôi mà...

- đuổi hai mẹ con nó đi! Đừng để chúng nó phá hoại ngôi làng này!

Các ngươi...đừng hại mẹ ta...làm ơn... đừng...

.
Lạnh quá...tối nữa...tại sao mọi chuyện lại như này chứ?

Rõ ràng chỉ vì ta sinh ra tóc và mắt đều là màu xám giống mẹ, tuy khác dân làng một chút nhưng họ lại nghĩ chúng ta là quỷ và đuổi chúng ta đi

Mẹ thì bị giết nhưng may thay ta chạy được và bị lạc trong rừng đêm. Lạnh, đói, mệt là tình trạng của tay bấy giờ, ngay khi ta ngất đi và gần hôn mê, ta chợt nghe thấy giọng nói của Ngài

- nào cô nhóc, cố lên.....- thân ảnh ngài mờ nhạt trước con mắt mệt mỏi của ta

Và rồi ta ngất đi

Tới khi tỉnh giấc, xung quanh ta không phải rừng cây, không phải tuyết, không phải thú hoang mà là một căn phòng tuyệt đẹp, khắp xung quanh đều là những món đồ xa xỉ, còn ta đang nằm trên chiếc giường lớn êm ơi là êm, chẳng biết ta có thể nằm tại đây lần nào nữa hay không

- ngươi tỉnh rồi? - giọng nói của ngài vang lên từ ngoài cửa, ta nhìn sang, ngài quả là một người phụ nữ xinh đẹp, cách ăn mặc cao quý thể hiện ngài là một nhà quý tộc, tuy nhiên cách hành xử của ngài đối với kẻ thấp hèn như ta quả thực rất nhân từ

- ngoan, sao ta nói không trả lời?- ngài hỏi, bấy giờ ta nhận ra bản thân đã thất lễ

- dạ...ta đã ổn...

- ngươi tốt nhất vẫn nên ăn chút gì rồi nghỉ ngơi đi, vết thương của ngươi chưa lành đâu

Ngài với tay lấy khay thức ăn từ tay người hầu, kiên nhẫn bón cho ta từng muỗng cháo một, rồi cho ta ăn bánh trái tráng miệng, chưa bao giờ ta được hạnh phúc như vậy

- cảm ơn ngài...ờm....

- ta là Lý Huý Sa Linh, còn ngươi

- tên trước của ta là Kỳ Chu Huyền, nhưng dân làng hay gọi là quỷ khói chỉ vì màu tóc và mắt của ta khác với họ...họ cho rằng ta đã phá hoại mùa màng của cả làng

- lũ dân làng ngu ngốc, sao một đứa trẻ hồn nhiên như ngươi lại là quỷ được chứ? Bây giờ cũng đâu có cổ kính gì, thời thế hiện đại không thể có ma quỷ như họ nói

Nói vậy tôi liền tin? Một lũ các người.... [Bách hợp/ Đam mỹ/ Xuyên không]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ