Sáng sớm, ánh mặt trời luồn qua tấm rèm cửa sổ mong manh, xuyên tới hai thân người nằm bên dưới tấm chăn dày trên chiếc giường lớn.
Người đàn ông bên trái đang say ngủ, nhưng ấn đường lại nhíu chặt. Ngũ quan của y thanh tú mềm mại, mang chút mùi vị mệt mỏi phong trần, có lẽ đã ngoài 30. Nhìn xem, thì ra y đang bị chàng trai kề sát dùng sức ôm chặt chẽ. Dù tuổi đời còn rất trẻ, từng đường nét tinh anh trên khuôn mặt hắn lại mang cảm giác áp bách khiến kẻ đối diện sợ hãi. Tuy nhiên trong thời khắc này, tia nhu hoà được bộc lộ cách kín đáo.
Hàn Phong luôn dùng phương thức này đối với Ngô Phàm. Sau ngày y bị bắt cóc, hắn luôn mang tâm lý rằng y sẽ biến mất nên không cho phép rời khỏi mình nửa bước, chỉ trừ khi hắn đi làm, dù rằng sau đó cũng có vài tên vệ sĩ theo sát y. Tuy nhiên, Ngô Phàm tận hưởng sự bảo vệ quá mức này, hắn cũng chỉ lo lắng cho y. Để hắn an tâm, chút tự do này chẳng đáng là bao...
Hàn Phong đang ngủ nhìn qua thật rất vô hại, hình dáng rõ ràng, sống mũi cao thẳng gợi cảm, đôi môi hồng nhuận, khuôn mặt gần như hoàn mĩ, chỉ cần không nói lời nào, thật giống như sinh vật thánh khiết từ trên trời hạ phàm.
Ngô Phàm chính là bị kìm hãm khó thở kia đánh thức. Hơi ngẩng đầu nhìn thấy chiếc cằm cương nghị, lại khẽ đẩy hắn ra, ai ngờ cũng khiến người này phút chốc mở mắt ra.
"Thật có lỗi, làm ngươi tỉnh rồi"
"Chào buổi sáng" Thế nhưng kẻ đối diện chẳng để tâm, nhẹ nhàng nở nụ cười rồi hôn xuống vầng trán còn mướt mồ hôi của y.
"Chào buổi, ưm..."
Chưa kịp nói xong câu, bờ môi y đã bị hạ xuống bởi nụ hôn nóng bỏng, bàn tay bắt đầu lần mò vào chăn lướt xuống dưới.
"Phong, đủ rồi. Ta thật sự không thể..." Khó khăn mím môi dùng sức thoát khỏi gọng kìm, Ngô Phàm chống tay lên lồng ngực rắn chắc của hắn ngăn cản đầu lưỡi gian tà đang định xông vào khoang miệng. Y thực sự vô phương phụng bồi, bọn họ đã làm cả đêm qua rồi. Tư thế nào y cũng cắn răng thử qua với hắn vì lời hứa nào đó, sao giờ lại... (Rùa: moá đáng eo vãi chó mèo. Thúc bị dụ)
"Được, tha cho ngươi."
"Mệt chết đi, hửm?" Buông tha cho đôi môi mềm vẫn còn hơi mở ra như mời gọi, Hàn Phong nheo mắt nâng cằm y lên, thích thú nhìn ngắm khuôn mặt đỏ bừng.
"Phàm!" Dường như nghĩ tới chuyện gì, tuấn nhan trở nên nghiêm túc, khẽ gọi tên người trong vòm ngực rộng.
"Ừm?"
"Ngươi từng hận ta sao?" Hắn đột nhiên hỏi ra một câu hỏi khó hiểu.
Ngô Phàm dù có hơi bất ngờ nhưng vội định thần. Y lặng thinh để thời gian dần trôi qua...
Vài chục giây lặng lẽ, Ngô Phàm mới hạ quyết tâm nói ra.
"Hận, hận muốn chết" Y ngẩng đầu thật mạnh nhìn vào mắt Hàn Phong, thanh âm đã không thể khống chế được mà run rẩy nghẹn ngào.
Thu hết mọi phản ứng của y trong đáy mắt. Như đoán trước mọi sự, hắn vẫn mỉm cười vuốt ve mái tóc y:
"Vì sao?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Danmei] ĐẠI THÚC, TÔI MUỐN ANH
RomantizmAuthor: Rùa Thể loại: Hiện đại, Cường thủ hào đoạt, Phúc hắc vô sỉ niên hạ cường công x Hiền lành đại thúc bình phàm thụ, HE. Couple phụ: Yêu nghiệt giảo hoạt công x Lạnh lùng cường thụ Giới thiệu: Đại thúc nhà nghèo, vợ mất, con nhỏ lại bị tim...