Rơi vào con đường cùng

359 1 0
                                    

Tô Tiểu Mễ về đến nhà liền bắt đầu kiểm kê, tất cả những thứ đáng giá đem bán ước chừng sẽ có bao nhiêu tiền.

Nhà đem bán đi, ước chừng có thể có tám trăm vạn, sổ tiết kiệm của ba mẹ và Tiểu Mễ, ước chừng hai trăm vạn, bán đi tất cả đồ điện gia dụng trong nhà, cùng với cô góp nhặt mấy năm, cộng lại cao nhất cũng chỉ mới một ngàn vạn.

Cách một tỷ xa như vậy, cô làm sao bây giờ?

Tay cầm điện thoại run run, coi như tìm người mượn, có thể mượn đến hai ngàn vạn cũng không tệ rồi, nhưng cho đến số tiền bồi thường Lý Hiếu Thiên muốn, số tiền này căn bản chỉ đủ nhét kẽ răng.

Chuông điện thoại của Tô Tiểu Mễ vang lên, là điện thoại từ công ty.

"Alô, chị Tiểu Mễ." Thanh âm của nhân việc tiếp tân vang lên.

"Ừ, chị đây." Cô vô lực lên tiếng.

"Hôm nay chị xin nghỉ sao?"

"A, xin lỗi, chị quên xin nghỉ, chị muốn xin nghỉ ba ngày, phiền em làm giấy xin phép dùm." Tô Tiểu Mễ đột nhiên nhớ tới mình còn không có làm giấy xin nghỉ phép.

"Chị Tiểu Mễ, có phải chị và chị Tử Vy cùng đi du lịch không? Hai người đều xin nghỉ ba ngày, cộng thêm thứ 7, chủ nhật là năm ngày, thật hâm mộ hai người!" Nhân viên tiếp tân nói không ngừng.

Tô Tiểu Mễ tùy tiện nói đôi câu liền cúp điện thoại, ngay lúc này, cô không còn tâm trí đâu để mà quan tâm đến chuyện khác.

Tô Tiểu Mễ không lãng phí thời gian nữa, bắt đầu đi gọi điện thoại.

"Dì Lâm, con là Tiểu Mễ."

"Tiểu Mễ, gần đây như thế nào? Sao không tới chỗ dì chơi?"

"Dì Lâm, lần này con có chút việc muốn phiền đến dì, không biết dì có thể giúp không?" Tô Tiểu Mễ thấp giọng cầu khẩn.

"Chuyện gì vậy? Con đừng khách khí nữa, nói thẳng đi."

"Nhà con xảy ra chút chuyện, muốn tìm dì vay mượn chút ít tiền, bất quá dì yên tâm, con nhất định sẽ mau sớm hoàn lại!" Lần đầu tiên Tô Tiểu Mễ tìm người vay tiền, trong lòng của cô nhiều loại cảm xúc hỗn tạp.

"A, Tiểu Mễ, dì không thể giúp được con rồi, chú của con mới vừa đầu tư một khoản vài trăm vạn, nhà dì bây giờ cũng chỉ đủ chi tiêu, để dì xem có thể hay không nặn ra một, hai vạn cho con mượn."

"Không cần, không cần đâu dì, chú đầu tư hạng mục lớn như vậy nhất định phải tốn tiền, cám ơn nhiều, dì Lâm!"

Tô Tiểu Mễ hàn huyên đôi câu, trực tiếp đem tắt điện thoại, một, hai vạn? Coi như có thể mượn vài chục vạn thì như thế nào? Coi như mượn đến một tỷ vạn, đời này cô phải trả như thế nào?

BOSS YÊU NGHIỆT CHỚ MẬP MỜNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ