Cô bưng cà phê, đem cái ly đặt trên tay của hắn.
"Nếm thử xem có hợp khẩu vị của anh không?" Tô Tiểu Mễ nhẹ nhàng nói.
"Anh đột nhiên không muốn uống cà phê nữa, anh đói bụng, anh muốn ăn cái gì đó." Vào thời khắc này, Lâm Khải tựa như một đứa con nít.
Trên thực tế, hắn hiện tại cũng thật sự đói bụng, bữa tối này, hắn căn bản chưa ăn cái gì cả.
"Hiện tại đã rất trễ rồi, các tiệm ăn chắc cũng đã đóng cửa, hay em đi xuống lầu xem một chút, mua tạm cái gì đó cho anh ăn được không?"
Cô tuyệt không tức giận, cô bắt mình phải nghĩ rằng, giờ phút này, đối với người đàn ông trước mắt, người đã cho cô hai công việc, một hợp pháp, một phi pháp, hai loại nghề nghiệp này, vô luận là cái gì, cô muốn mình phải chịu trách nhiệm, đem hai chuyện làm được hoàn mỹ nhất.
"Cơm bên ngoài anh ăn nhiều rồi, anh không muốn ăn nữa." Lâm Khải cứ như vậy nhìn cô, mang theo một chút xíu mong chờ, một chút xíu trêu cợt.
"Anh muốn ăn đồ em nấu."
"Em nấu ăn không ngon, sẽ ảnh hưởng đến dạ dày của anh." Tô Tiểu Mễ ngẩng đầu lên, vội vàng từ chối.
"Đúng dịp anh muốn nếm thử một chút, nếu như thất bại, em phải đi học lớp nấu ăn. Bởi vì trong hiệp ước điều thứ 27 có ghi, em phải thỏa mãn dạ dày của anh." Hắn vừa nói vừa đem tay của cô đặt ở bụng mình.
"Được rồi, vậy anh tối nay chịu khó một chút, trong tủ lạnh chỉ có mì ăn liền thôi, cũng may còn trứng gà cùng cà chua. Qua ngày mai, em liền tìm lớp học nấu ăn."
Lâm Khải cho là người phụ nữ này sẽ phản bác, sẽ tức giận, cô lại một chút cũng không có, hơn nữa rất rộng rãi đồng ý đề nghị của hắn.
"Anh uống nước trước đi, em đi làm mì, sẽ nhanh thôi."
Hắn lại một lần nữa nhìn theo bóng lưng của cô đến gần phòng bếp, hắn ngồi ở trên ghế salon, cảm thấy tâm phiền ý loạn. Hắn giống như là bị cô dẫn dắt, đứng lên đi về phía cô.
Lúc này cô đang đem tóc dài nhẹ nhàng hướng lên chuyển hai vòng búi lại, khiến hắn nhìn mà có chút rối loạn, cái cổ trắng nõn mà thon dài lộ ra ngoài, dưới ánh đèn, có vẻ trong suốt, xinh xắn.
Tay của cô nhanh nhẹn xắn tay áo lên, từ trong tủ lạnh bên cạnh lấy ra trứng gà cùng mì ăn liền.
Thấy mì ăn liền, lông mày của hắn không nhịn được nhăn lại, không trách được gầy như vậy, là bởi vì thường ăn những thứ đồ ăn không tốt cho sức khỏe như thế này sao?
Tô Tiểu Mễ có cảm giác đang có người nhìn mình, nghiêng đầu quay lại, Lâm Khải tựa vào người cô, hai tay ôm cô vào lòng, ánh mắt vừa đúng lúc nhìn thẳng vào mắt cô, đôi mắt hắn hiện lên vẻ lãnh đạm nhu tình, đôi môi mơ hồ làm chuyển động khép mở, giống như là muốn nói lại thôi, cô dừng ở trong ánh mắt của hắn, đột nhiên không muốn rời đi.
BẠN ĐANG ĐỌC
BOSS YÊU NGHIỆT CHỚ MẬP MỜ
RomanceGiới thiệu Truyện: - Một đêm kia, bị chị em bức bách, cô hào hùng vạn trượng tuyên thệ, bản lãnh tìm 1 người đàn ông phá thân xử nữ tuyệt đối không có vấn đề. - Một đêm kia, cô biến hoá huyền ảo thành người phụ nữ mị hoặc, học theo phim trên TV diễn...