Chap 6: QUÁ NHIỀU TÌNH ĐỊCH.

1.6K 107 30
                                    

Sáng sớm, Quan Sơn bị đánh thức bởi tiếng "trống nhỏ" đập đều đặn vào bên tai. Cậu mơ màng chớp mắt vài cái, rồi khẽ dụi dụi đầu vào chiếc gối hơi gồ ghề bên má. Cảm giác ấm nóng, cứng rắn lại còn phập phồng giống như một sinh vật còn sống khiến cậu có chút mơ hồ. Hôm qua, rõ ràng cậu ngủ trên ghế sofa. Và, nệm ghế không hề êm ái và ấm áp như bậy giờ. Cậu khẽ cựa mình, lại đụng vào vòng tay cứng như sắt của ai đó. Cậu cố gắng tĩnh tâm nhớ lại những gì xảy ra đêm qua...rõ ràng...anh và cậu đã ngủ...vậy sao bây giờ lại thức dậy trong vòng tay nhau. Cậu đưa chân khẽ cọ vào nhau, cảm giác được sự ma sát của lớp vải mới yên tâm là mìn còn mặc đồ. Nhận thấy người bên cạnh vẫn nằm im đoán chừng chắc vẫn còn ngủ say nên cậu mới hé mắt nhìn thử.

Người trong mắt cậu đẹp ngay cả trong giấc ngủ. Từ khuôn miệng đến chiếc mũi cao hay vài lọn tóc đen xõa trên mặt. Tất cả đều là sự hoàn mĩ của tạo hóa. Tiếc là đôi mày phượng vẫn nhíu chặt như thể cơn đau vẫn còn hoành hành.

Quan Sơn có lén lút đưa tay vén mấy lọn tóc đen lên, đợi chờ trong hồi hộp sự phản ứng của người kia. Nhưng Hạ tổng vẫn nằm yên không động đậy, đôi mày nhíu lại chặt hơn. Nhận thấy hơi thở của người bên cạnh vẫn đều đặn, cậu mới mạnh dạn đưa ngón tay trỏ lên di chuyển loạn trên khuôn mặt quyến rũ đó. Ở mỗi điểm trên khuôn mặt, cậu đều cố gắng vẽ lại hình dáng của nó. Khi đến đôi môi mỏng cậu cố ý dừng lại lâu hơn một chút.

Đôi môi này, đã từng nói nhưng lời ngọt ngào với cậu...

Đôi môi này, đã từng cười tự mãn với cậu...

Đôi môi này, đã từng ăn rất nhon món cậu nói...

Đôi môi này, cậu đã từng nếm thử một lần

...

Và, cũng đã tổn thương cậu đến tận cùng khi nói cậu chỉ là trò đùa cho bạn trai của anh ấy vui lòng...

Nhưng bây giờ, cậu thực muốn nếm thử thêm một lần mặc kệ nó có thể làm cậu đau đớn thêm ngàn vạn lần đi nữa....

Quan Sơn run rẩy khi thấy những suy nghĩ không mấy tốt đẹp đang hình thành trong đầu mình. Cậu vẫn không nên làm vậy. Hạ Thiên chưa bao giờ để ý đến cậu. Tình yêu của cậu, tốt hơn là chôn vùi tận sâu trong đáy lòng.

Hạ Thiên cố gắng duy trì tư thế của một người yên ổn nằm ngủ nhưng quả thực không dễ chịu chút nào, sáng sớm là thời điểm rất "khó khăn" đối với đàn ông. Thế mà, người nằm trong lòng anh lại ngu ngốc châm dầu vào lửa. Phần dưới của anh đã không tự chủ mà nổi lên thành một túp lều, anh cố nghĩ sang những chuyện khác để phân tâm.

Ngay lúc con thú trong người anh chuẩn bị thức giấc thì Quan Sơn đột ngột rời khỏi anh một cách nhẹ nhàng, giống như một chú chuột ăn trộm phô mai rồi lặng lẽ chui vào ổ. Không cần đoán, anh cũng có thể hình dung ra khuôn mặt đỏ ửng tiệp màu với mái tóc của anh. Tự nhiên, anh cảm thấy điều đó thật dễ thương.

Anh nằm thêm một chút để cho cơ thể trở lại bình thường, đầu óc anh trở nên mông lung. Gần đây, anh luôn nghĩ về người tóc đỏ, bao cảm xúc ghen tuông, bực bội, chiếm hữu...gần như xuất hiện trên người anh. Ban đầu, anh đổ thừa cho việc anh luôn coi tóc đỏ như là "thú cưng" của mình, cũng có lúc anh nghĩ là do anh vẫn đang vì Kiến Nhất mà hành hạ cậu. Nhưng, anh cũng mơ hồ điều đó là không đúng.

(Fanfic 19 days ĐenCam) Mộng Tình NhânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ