Chương 1

6.3K 204 18
                                    


Thẩm Nguyệt Hy bàng hoàng ngồi trên giường, vẫn không thể bình tĩnh sau khi nghe mẹ chồng mình và chú út bàn về hôn sự của con trai cô. Ba chồng cô vừa qua đời, bọn họ đã không chịu đựng được mà muốn bán hôn sự của đứa con trai duy nhất, cũng là cháu trai duy nhất của họ Vương. Nghĩ tới con trai nhỏ còn chưa 18, lại nghĩ đến hoàn cảnh tứ cố vô thân, muốn từ chối hôn sự lần này, chẳng khác nào muốn công khai chống lại nhà họ Vương.


Thẩm Nguyệt Hy tự nhủ phải mạnh mẽ để chống đỡ cho đứa con còn chưa trưởng thành, nhưng cô sắp không kiên trì được nữa. Bảo bối nhỏ của cô, bé con mà ông trời ban cho cô, là niềm an ủi duy nhất trong quãng thời gian cô vật vã vì sự ra đi của chồng...


—————————————–


Thẩm Nguyệt Hy là từng là thủ khoa đại học 7 tỉnh Đông Bắc, gặp được học trưởng Vương Đình Hạo tài giỏi lại ôn nhu dịu dàng, trở thành đôi thần tiên quyến lữ mà người người ngưỡng mộ của Bắc đại. Vừa tốt nghiệp đại học, Thẩm Nguyệt Hy liền đồng ý lời cầu hôn của Vương Đình Hạo, hẹn ước một đời không xa nhau.


Nhưng thế gian làm sao có nhiều chuyện hoàn hảo như vậy, dưới sự chèn ép trong tối ngoài sáng của mẹ kế, Vương Đình Hạo rất vất vả mới chèo chống được công việc ở tập đoàn, dù không đến mức có một bà mẹ ghẻ liền có ông cha kế, nhưng sự thật Vương Đình Hạo không được cha ruột yêu thương như lúc trước, đồng nghĩa với quyền lợi ở công ty cũng từng bước bị ép sát.


Thẩm Nguyệt Hy vì thương chồng, liền đồng lòng cùng ông mở một công ty nhỏ bên ngoài, chính thức thoát ly tập đoàn nhà họ Vương. Quan hệ giữa công ty Vương Đình Hạo và tập đoàn Vương thị cũng giống như mối quan hệ giữa hai bên gia đình Vương Đình Hạo và nhà lớn, có chút vi diệu, cho đến khi kết tinh của hai người họ ra đời. Bé con Vương Nhất Bác, nhũ danh Điềm Điềm, do mẹ gặp áp lực lớn trong thời kỳ mang thai mà sinh non. Lúc mới sinh chỉ to hơn bàn tay bố bé một chút, tiếng khóc nhỏ như tiếng mèo con kêu.


Tiếng khóc của bé không những làm cho cặp vợ chồng Vương Đình Hạo và Thẩm Nguyệt Hy áy náy vì đã không tận lực chăm sóc cho con trai, mà còn làm cho tâm của gia gia bé, chủ tịch Vương thị Vương Hiển tâm nhũn thành bông.


Nhìn thấy đứa cháu đích tôn nhỏ xíu, da nhăn nheo đỏ ửng nằm trong lồng ấp, ông thở dài, cảm giác hối hận tràn đầy. Cùng là thân nhân với nhau, sao lại đến mức này. Không phải trước đó Vương Hiển chưa từng nghĩ tới cảnh ngộ của con trai lớn, nhưng lòng tự trọng của hai bên đều quá cao, không ai muốn nhường bước trước, mới tạo ra cục diện như hiện tại. Kết quả vẫn là cháu nội của ông chịu khổ, chưa đủ tháng đã bị mang ra khỏi bụng mẹ, hình hài bé xíu gầy còm, lúc đói bụng cũng chỉ oe oe vài ba tiếng nhỏ xíu. Vương Hiển cảm thấy, ông sai rồi.


Vương Nhất Bác giống như chiếc cầu nối lại quan hệ giữa gia đình nhỏ của bé con với nhà lớn Vương gia. Từ lúc mang bé con về nhà, chủ tịch Vương không ngừng đưa đồ sang, có khi là quần áo cho bé con, có khi là sữa, có khi còn đưa tiền cho con trai, bảo là tiền dành dụm cho Vương Nhất Bác tiêu vặt.

Chú ơi ! Nói nghe nè...Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ