Chương 8

265 27 5
                                    

"Thưa ba mẹ con đi học." Song Tử xỏ xong chiếc giày còn lại vào, hét lớn một câu thật lễ phép mỗi buổi sáng như thường lệ rồi vác cặp chạy ra khỏi nhà.

Cậu chàng vừa mở cổng đã thấy bóng dáng cô bạn hàng xóm nhà đối diện đứng đợi, vẻ mặt cau có khó chịu. Song Tử nhíu mày hỏi: "Lại làm sao?"

Cự Giải không chút nương tay giơ cao tay đánh một cái thiệt mạnh vào lưng Song Tử, khiến cậu không kịp phản ứng mà ngoái đầu la oái oái kêu đâu, bất mãn nhìn cô: "Con điên này? Mày ngứa tay hay gì thế? Đau chết tao rồi nè!!"

Trái với bộ dạng Song Tử mếu máo khóc không ra nước mắt, Cự Giải lại thản nhiên như chẳng có gì, sải bước đi lên ngang hàng với Song Tử, cất giọng tức giận: "Mấy giờ rồi hả? Mày bảo tao mấy giờ đợi mày? Mày tin tao đánh mày ba má mày nhận không ra luôn không?"

Song Tử chưa gì đã co chân lên chạy, ngoảnh đầu lại nói lớn với Cự Giải, khóe môi nở điệu cười đắc ý: "Phải xem tao hay mày chạy nhanh hơn đã."

Cự Giải tặc lưỡi, thật ra mà nói cô có thể đuổi kịp cậu, nhưng mà vì một số lí do, chung quy vẫn là không thể. Mặc kệ Song Tử cứ thích chạy thì chạy, Cự Giải vẫn từng bước thong thả mà đi.

....

Lớp 12A5....

"Song Tử, ra đây!"

Song Tử đã tới lớp được một lúc, tiết đầu tiên cậu còn tính sẽ ngủ một giấc thật ngon. Nào ngờ chỉ mới gục đầu xuống bàn, cái chất giọng quen thuộc lại vang lên. Cự Giải đưa mắt nhìn ra cửa lớp, hóa ra là Song Ngư. Hình ngư Song Ngư cũng tinh ý nhận ra Cự Giải đang nhìn mình, liền nở nụ cười thân thiện xã giao.

Lại nói, Song Ngư học lớp cạnh Song Tử, vì thế hai lớp cũng được xem là thân thiết, việc Song Ngư qua bên này hét lớn tìm Song Tử cũng chẳng cần kiêng dè gì cả. Song Tử vò rối mái tóc bực bội đứng trước mặt Song Ngư, giọng cáu gắt: "Làm sao?"

"Thái độ gì thế? Thiên Bình tìm mày. Ra đây một chút đi."

Thiên Bình? Song Tử tìm lục trong kí ức cái tên này. Ủa? Cậu có biết người tên Thiên Bình à? Nghe thì có quen thiệt đấy. Nhưng dường như cậu muốn nhớ mà não lại chẳng buồn lưu trữ. Nên thôi, gặp rồi tính tiếp vậy!

"Cậu là Thiên Bình? Tôi có quen cậu sao?" Nói đoạn, Song Tử theo Song Ngư ra đứng trước hành lang, một cô gái trong bộ đồng phục nữ sinh, hay tay đặt trên lan can, ánh mắt lơ đễnh nhìn lên bầu trời.

"Không nhớ?" Thiên Bình nhíu mày một cái nhìn Song Tử, cô lại quay sang Song Ngư đang chán nản lắc đầu, cũng chẳng thèm nghe đoạn đối thoại giữa bọn họ, Song Ngư bỏ vào lớp. Thiên Bình thở hắt ra một hơi, tìm lại kí ức cho cậu nam sinh nào đó.

"Hôm qua, tôi uống say, là cậu gọi điện bảo Song Ngư đến đưa tôi về."

"À. Hóa ra là cậu. Tôi nhớ rồi. Tìm tôi có gì không?"

"Muốn cảm ơn cậu. Nói đi, cậu muốn tôi báo ân thế nào?" Thiên Bình xoay người đối diện Song Tử, khóe môi nhẹ nở nụ cười.

Song Tử đột nhiên ghé sát vào tai Thiên Bình, thì thầm: "Hay là....lấy thân báo đáp đi?"

Thiên Bình biến sắc. Vô sỉ! Thầm chửi cậu một câu, nhưng vẻ mặt bên ngoài lại hòa hoãn nói chuyện, Thiên Bình nghiêng đầu: "Ồ? Hóa ra người ra nói cậu phong lưu quả không sai. Nghe danh đã lâu, giờ mới được mở rộng tầm mắt. Đúng là danh bất hư truyền."

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jul 11, 2022 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[12 Chòm Sao] Mật LệnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ