Chương 407: Truyền lời

278 19 1
                                    

" Mức độ mới cũ thế nào?" Lạc Thần nhẹ giọng hỏi.

Sư Thanh Y nói:" Tầng bích hoạ bên trong nhìn qua tương đối mới. Ngươi chờ một chút, ta xem kỹ lại."

Không khí, hơi nước các nhân tố tự nhiên đều sẽ sản sinh ảnh hưởng đối với bích hoạ, dẫn đến màu sắc bên ngoài bích hoạ bị phai nhạt, thậm chí bong tróc. Mà tầng bích hoạ bên trong vẫn nằm ở trạng thái cách ly, giống như ở vào một không gian bịt kín, đó là trạng thái thích hợp nhất để bảo tồn bích hoạ, thời gian trôi qua vết tích lưu lại trên bề mặt của nó là cực kỳ bé nhỏ.

Cho dù trung gian trải qua một đoạn thời gian lâu dài, ảnh hưởng sản sinh đối với nó thậm chí cũng có thể không kể đến, trạng thái của bức bích hoạ bên dưới, chính là rất tiếp cận với trạng thái lúc nó được tầng thứ hai bao  trùm.

Nếu như trước khi phủ thêm một lớp bích họa, tầng bích hoạ bên dưới là ảm đạm, như vậy hiện tại vẫn là vẻ ảm đạm của lúc trước. Nếu như trước khi bị che phủ, nó là mới, như vậy có nghĩa hiện tại nó cũng vẫn mới như lúc ban đầu.

Đây được xem là một phương pháp bảo tồn bích hoạ.

Sư Thanh Y sau khi xem qua, nói: "Tuy rằng tầng dưới nhìn qua mới hơn lớp bên ngoài, cũng tươi sáng hơn, nhưng đó cũng là tương đối, nếu như bỏ qua ngoại tầng tham chiếu, đơn độc quan sát, thật ra bích hoạ  tầng dưới  cũng không tính là đặc biệt mới, hiển nhiên vẫn bị nhân tố bên ngoài ảnh hưởng trong một thời gian nhất định."

Nàng một bên quan sát, một bên dùng dao quân dụng cẩn cẩn dực dực mở rộng vết tích lộ ra thêm một chút: "Ngươi cảm thấy bích hoạ ngoại tầng đến nay niên đại khoảng chừng bao nhiêu năm?"

Lạc Thần nói: "Ngoại tầng bị nhiều nguyên nhân ảnh hưởng, không tiện suy đoán niên đại, bất quá ít nhất cũng phải có trăm năm, cụ thể là mấy trăm năm, rất khó xác định."

Sư Thanh Y nói: "Bích họa bên dưới ta nhìn lại cảm thấy không được trăm năm, căn cứ lý luận bảo tồn bích hoạ, dáng vẻ hiện tại của nó, gần như nguyên trạng so với lúc được che phủ, nói cách khác có thể là mấy trăm năm trước đây, có người ở ở đây vẽ bích hoạ ở lớp dưới, qua vài thập niên lại có người ở phía trên vẽ một tầng bích hoạ khác, che phủ nó. Trung gian cách lâu như vậy, nhất định không phải bởi vì vẽ sai rồi mới vẽ lại."

" Để che giấu."

" Cũng không biết rốt cuộc che giấu cái gì." Sư Thanh Y qua chỗ sâu trong thông đạo.

Bích hoạ rất nhiều, không nhìn thấy đầu cùng, nếu như phía dưới mỗi một bước bích hoạ đều có một tầng khác, vậy phải là một công trình quy mô cỡ nào.

Lột bích hoạ là một việc đòi hỏi sự cẩn thận, một chút sơ ý sẽ dễ phá hỏng hình ảnh bên dưới, cho dù lột xong bức bích họa trước mắt, với thời gian hiện tại của mọi người mà nói, cũng không khả thi, huống hồ số lượng lại lớn như vậy.

" Có mệt hay không?" Sư Thanh Y lúc này nhìn xuống: "Để ta xuống đi."

Lạc Thần ngẩng đầu nhìn nàng: "Không mệt. Ngươi ở trên đó lột tiếp một phần nữa, nhìn xem có phát hiện gì."

Dò hư lăng (285-?)Hiện đại thiên [edit]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ