Bay hơn 12h đồng hồ, Chí Mẫn cũng chỉ ngồi xem điện thoại, nghe nhạc rồi ngủ, không nói gì với anh cũng không ăn uống gì. Kim Tại Hưởng ngồi bên cạnh bỗng cảm thấy lạ, vì cậu không ăn cũng không bảo đói, vì cậu ngủ mà không có gối kẹp cổ cũng không ngã về phía anh, vì cậu không hỏi anh bất kì chuyện gì nhưng lại không giống như đang giận.
Về đến Bắc Kinh, sau khi làm xong thủ tục nhập cảnh và lấy hành lí, Chí Mẫn liền bắt một chiếc taxi.
" Em không đi cùng tôi à? "
Thấy cậu đứng ở ngoài xe, anh liền hỏi nhưng chỉ thấy cậu nhàn nhạt lắc đầu. Sau khi xe anh rời đi, cậu lại ngồi trên một chiếc taxi khác, nhưng hướng đi không giống nhau, là một rẻ trái, một rẻ phải.
Kim Tại Hưởng ngồi trên xe, vừa thay sim đã có cuộc gọi đến, anh nghe máy, còn chưa kịp lên tiếng đã nghe giọng thánh thót bên kia.
- Kim Tại Hưởng!!
- Dạ, con nghe.
- Tại sao còn chưa giải quyết xong chuyện của con?!
- Có chuyện gì cần giải quyết sao mẹ?
- Tiểu Mẫn của mẹ không vui rồi. Con lo mà dán cái ghế giám đốc vào mông đi, nếu không mẹ lập tức đá con xuống.
- Con cũng không thiếu tiền, không làm giám đốc cũng không sao.
- Kim Tại Hưởng con trả treo với mẹ!
- Con xin lỗi nhưng dù gì cũng là cháu nội của mẹ...
- Sao cũng được. Cháu nội vẫn là của mẹ, nhưng con dâu nhất định phải là Tiểu Mẫn!
- Mẹ đừng như vậy, con...
Lời còn nói chưa xong, đầu dây bên kia đã ngắt, anh thở dài ngao ngán rồi bấm số gọi nhà riêng.
- Anh về rồi à?
- Ừ, em đang ở nhà sao?
- Em đang ở nhà với Tiểu Vũ. Anh có định về nhà không?
- Anh đến công ty lấy văn kiện rồi về nhà.
- Anh về nhà đi, Tiểu Vũ nhớ anh lắm rồi.
- Vậy đợi một chút, anh đang trên đường về.
Anh ngắt máy, nói tài xế quay xe về hướng ngược lại, rồi gọi cho Chí Mẫn.
- Em đang ở đâu?
- Ngoài đường. Có chuyện gì sao anh?
- Đến công ty lấy văn kiện trên bàn rồi đem đến cho tôi.
- Nhưng em sắp về đến nhà.
- Có đi hay không?
- Đi ngay.
Anh nói rồi ngắt máy, cậu cũng không bật định vị để anh biết mình ở đâu, là trên đường về nhà mình, hay đến nhà anh, là gần công ty hay xa công ty, anh đều không quan tâm.
" Bác tài, quay xe lại giúp tôi"
" Được. "
Trong khoảng lặng của màn đêm, hai chiếc taxi màu vàng chạy lướt qua nhau, bỗng có một vị khách trong xe đau lòng.
BẠN ĐANG ĐỌC
Thanh Xuân Có Em || VMIN || [ DROP ]
Lãng mạnAuthor : Nhã Vy (Vuy) " Dù có đau thương hay mệt mỏi, Phác Chí Mẫn này nguyện ở bên anh" Bản chuyển ver chỉ được đăng duy nhất trên Bonie_vmin95. Vui lòng không mang đi nơi khác. Bản chuyển ver đã được sự đồng ý của tác giả.