Author: Thiên Lam Tử Vũ
Chương 51:
Phác Chí Mẫn sau khi đến khu vực chính G1 liền thông tri cho vị quân nhân, đưa ra huy hiệu Phác gia chứng minh thân phận mình tới từ T thị. Vị quân nhân canh giữ khu tổng bộ chính trị của G thị, thật ra là đợi họ đã lâu, thấy vậy liền gật đầu, đi lên thông báo với thủ lĩnh, người cầm quyền đã thống lĩnh toàn bộ người dân xây dựng nên căn cứ này.
Vị quân nhân kia đi một lúc liền quay lại tìm Chí Mẫn, ra hiệu bảo hắn theo sau. Chí Mẫn mang theo Thanh Vĩ cùng Trương Hằng, liền cùng bước vào trong tổng bộ của G thị. Bọn họ không vào sảnh lớn mà vòng qua một con đường nhỏ bên hông toà nhà, có cầu thang dẫn lên trên trực tiếp đến tầng ba. Tầng một tầng hai là khu vực nhận nhiệm vụ của các tổ đội tự thành lập, tầng ba ẩn này chính là vị trí bàn bạc bình thường của các nhà cầm quyền.
Xuyên qua hành lang lớn, bọn họ dừng trước cánh cửa đôi. Vị quân nhân dừng lại hơi cúi người, nghiêm chỉnh đứng đó ra tư thế mời.
Chí Mẫn đẩy cửa tiến vào. Căn phòng này có một cửa sổ lớn, kế bên cửa sổ nơi ánh sáng bên ngoài chiếu vào là bàn làm việc của thủ trưởng, vị thủ lĩnh đang ngồi vừa vặn hướng mắt về bọn họ. Ở giữa phòng có một bàn trà cùng ghế sô pha dùng cho việc tiếp khách. Ngoài ra canh giữ bên cửa còn có hai người mặc đồ quân nhân, không cầm súng, ánh mắt sắc lạnh, là dị năng giả có bậc cao. Hắn cảm nhận được ba động lực lượng xung quanh hai người đó. Bọn họ chính là thân tín, cũng như người bảo vệ vị đang ngồi chờ kia.
Thủ lĩnh căn cứ G thật ra không phải kẻ xa lạ, Doãn Khởi cũng biết rõ người này, nữ thần của căn cứ G cũng chính là thủ lĩnh trong bóng tối của nơi đây, Tiêu Bối Bối.
Mỹ nữ như hoa như ngọc, thấy nam nhân anh tuấn cuồng dã Chí Mẫn cũng không có lấy một tia động rung. Cô đứng dậy, bộ đồ đen bằng da bó sát người, để lộ đường cong duyên dáng, mái tóc huyền sắc dài ngang vai, hoàn toàn khác với hình ảnh nữ kiểm tra trong bộ trang phục y tế mà hắn thấy hôm qua. Pha cho mình cùng Chí Mẫn hai ly trà, Bối Bối nhẹ nhàng đặt xuống khi Chí Mẫn đã ngồi ở phía đối diện, còn hai đồng bạn của hắn thì đứng đằng sau.
"Không nghĩ đến, vì lượt trực ban hôm qua của tôi, mà tôi sớm đã gặp được Phác thiếu đây rồi." Bối Bối cười duyên, vẫn bộ dạng ôn hoà như ngày hôm qua. Bất quá lúc này cô còn đi kèm khí thế khác, khí thế của kẻ cầm quyền. "Đúng là có mắt mà không thấy thái sơn."
"Tiêu tiểu thư, là tôi mới là người không có mắt. Cư nhiên không nhận ra, vị phụ nữ duy nhất đang nắm quyền một căn cứ." Chí Mẫn đáp lời, không ngần ngại tán thưởng. Hắn sớm đã biết, người đứng đầu G thị là nữ nhi, không vì thế mà hắn xem thường, ngược lại phải càng đề phòng vì bản lĩnh lớn của người này. Chẳng qua, hắn đến đây cũng không phải gây thù địch gì, mục đích là sự hợp tác hữu nghị. "Chúng ta vẫn nên bước vào vấn đề chính nhỉ?"
Tiêu Bối Bối gật đầu cũng không dài dòng nữa. Tình hình G thị hiện tại, bề ngoài có vẻ rất tốt nhưng bên trong lại có điểm tồi tệ hơn bao giờ hết. Trong thành phố, những người sinh sống ở khu vực G4, G3 thậm chí là cả G2 - nơi có những dị năng giả mạnh nhất, xuất hiện những vụ mất tích, hoàn toàn không phải rời khỏi căn cứ mà là vô thanh vô tức biến mất không còn một mảnh. Vài ngày sau, bọn họ sẽ xuất hiện, bằng hình thức những cái xác thối bị moi hết ruột gan bâu đầy ruồi bọ. Mỗi một khu vực đều có nhánh quân nhân đi tuần tra trị an, cho nên phía trên nhanh chóng phát hiện ra. Tránh để gây hoang mang, căn cứ quyết định giấu nhẹm chuyện này, chỉ đưa ra điều tra trong âm thầm. Nhưng thời gian trôi qua khá dài, dấu vết không thấy đâu, người mất tích và số xác ngày một nhiều. Căn cứ sợ không giấu được lâu nữa, cho nên mới nhờ tới sự giúp đỡ của các căn cứ bậc cao hơn, sẵn sàng trả một cái giá tương xứng nếu họ giúp được G thị. Các căn cứ khác thấy kì lạ không dám bén mảng tới, riêng T thị cũng đang gặp vấn đề, cho nên liền cử Chí Mẫn đến đây đàm phán.
BẠN ĐANG ĐỌC
AllGa || Hắc ám
Viễn tưởngDoãn Khởi trọng sinh, tìm lại những gì mình bỏ lỡ ở kiếp trước. #Tử Vũ #2018: bắt đầu fic này với 3 chương #2019: chúc mừng sinh nhật 27 của Lil Meow Meow viết thêm được hơn 10 chương #2020: Bangtan các anh trở lại nên quay về tiếp tục viết...