Gần hết buổi chiều, Howl mới mở cánh cửa sang cửa hiệu, thong dong bước vào, miệng huýt sáo. Có vẻ như, anh ta đã quên chuyện rễ cây mandrake. Rốt cuộc, khi biết anh ta không đi tới xứ Wales, Sophie cũng chẳng thấy dễ chịu hơn chút nào. Cô quắc mắt nhìn anh ta dữ dội.
- Trời ơi! - Howl nói. - Tôi nghĩ là cái đó biến tôi thành đá mất! Có chuyện gì thế?
Sophie chỉ hằm hè:
- Anh đang mặc bộ quần áo nào thế?
Howl nhìn xuống bộ quần áo đen:
- Chuyện đó có gì quan trọng kia chứ?
- Có! - Sophie càu nhàu. - Và đừng có nói với ta là anh đang để tang! Thật sự đấy là bộ nào?
Howl nhún vai giơ một ống tay áo dài lê thê lên như thể anh ta cũng không chắc đó là bộ nào. Anh ta nhìn nó vẻ bối rối. Màu đen của ống tay áo chạy dọc từ vai xuống thành một đầu mút nhọn lơ lửng. Vai và đầu ống tay áo trở thành màu nâu, rồi xám, trong khi đầu mút đen nhọn kia mỗi lúc một đen như mực, cho đến khi bộ quần áo đen Howl đang mặc có một ống tay áo màu xanh bạc, phần cuối ống tay áo có vẻ như bị dính nhựa đường.
- Bộ ấy đấy. - Anh ta nói, rồi để cho màu đen lan rộng trở lại lên tận vai.
Không hiểu sao Sophie tức giận hơn bao giờ hết. Cô buông ra một tiếng gầm gừ điên giận không thành tiếng.
- Sophie! - Howl nói, vẻ tức cười và khẩn khoản nhất.
Gã người - chó đẩy cánh cửa ngoài sân rộng ra và lóng ngóng vào nhà. Gã không bao giờ để Howl nói chuyện lâu với Sophie.
Howl nhìn con chó:
- Bây giờ bà có một con chó chăn cừu của nước Anh cổ xưa rồi đấy. - Anh ta nói, vẻ mừng rỡ vì sự cắt ngang này. - Hai con chó sẽ tốn thức ăn lắm.
- Chỉ có một con thôi. - Sophie cáu kỉnh nói. - Nó bị yểm bùa.
- Nó bị yểm bùa ư? - Howl nói, rồi anh ta bắt đầu đi về phía con chó với một tốc độ cho thấy anh ta rất mừng khi thoát khỏi Sophie. Dĩ nhiên, gã người - chó không hề thích điều đó. Gã lùi lại. Howl nhảy đến và tóm được gã bằng hai chét tay đầy lông xù trước khi gã kịp ra đến cửa.
- Vậy là nó bị yểm bùa. - Anh ta nói và quỳ xuống để nhìn vào những gì có thể thấy trong mắt một con chó chăn cừu. - Sophie, - Anh nói. - bà định làm gì khi không nói cho tôi biết chuyện này? Con chó này là một con người! Và anh ta đang trong trạng thái khủng khiếp! - Howl xoay tròn trên một đầu gối, tay vẫn giữ con chó. Sophie nhìn ánh mắt cẩm thạch của Howl quắc lên và nhận ra lúc này Howl cũng đang tức giận, thật sự tức giận.
Tốt lắm. Sophie cảm thấy thích thú một cuộc gây gổ.
- Anh có thể tự mình nhận thấy chứ. - Cô nói và quắc mắt nhìn lại, thách Howl làm điều tệ hại nhất với thứ nhớt xanh của anh ta. - Dù sao đi nữa, con chó cũng không muốn...
Howl giận dữ đến mức không thèm nghe. Anh ta đứng phắt lên và lôi con chó trên nền gạch.
- Và vậy là nếu không ghi nhớ, tôi sẽ toi đời. - Anh ta nói. - Lại đây. Ta muốn mi đến trước mặt Calcifer. - Con chó ghì chặt cả bốn bàn chân bờm xờm xuống. Howl lôi mạnh nó, gắng sức và trượt đi. - Michael! - Anh ta gào.
BẠN ĐANG ĐỌC
Lâu đài bay của pháp sư Howl
General Fiction~ Đây là cốt truyện của bộ phim "Lâu đài bay của pháp sư Howl", ai nào đã trót mê bộ phim này thì hãy vào đây để hiểu thêm về cốt truyện và bộ phim này nhé !