Author: Thiên Lam Tử Vũ
Chương 58:
"Sung sướng về thành quả của mình hơi sớm, Sợ Hãi."Giọng nói lạnh buốt vô cảm của Doãn Khởi vang lên sau lưng làm Sợ Hãi giật mình, gã đột ngột quay đầu lại. Đúng lúc này, một tiếng súng nổ xuất hiện, khiến Sợ Hãi giật mình ôm bụng. Tiêu Bối Bối đã luồn tay vào sau lớp áo choàng của gã, dí súng nã vào bụng. Cô đẩy gã ra, biết rõ chừng đó chưa đủ để khiến Sợ Hãi bị thương, bước chân nhanh chóng chạy về phía Doãn Khởi, đi đến vùng an toàn, tránh vì cô thực lực yếu ớt cản trở cuộc vây bắt gã lúc này.
Sợ Hãi sờ nơi vùng bụng, sau lớp mặt nạ xuất hiện chút hỗn loạn, cảm xúc vui vẻ điên cuồng nhanh chóng phải rút lui, nhường chỗ cho vài thứ tiêu cực khác lên ngôi. Bỗng nhiên gã lại khùng khục cười trở lại, giống như chuyện Doãn Khởi ở đây đã không là gì quá bất ngờ.
"Thế mới đúng là tiểu Tuyệt Vọng. Nhưng cậu nghĩ cậu cản được tôi à." Sợ Hãi nhảy lên lan can, gã dang rộng hai tay, như cái cách gã đang thống lĩnh thứ bụi mờ của đàn châu chấu, và cả đàn chuột chũi đang moi lên xẻo thịt, lột da từng người của căn cứ G. "Ha ha ha, các người hãy chứng kiến, sự lụi tàn trong kinh hoàng tột độ mà tôi tạo ra đi."
Những con châu chấu cánh sắt, đầu tiên sẽ bay tới phủ kín cơ thể con người, coi đó là loại thực vật chúng thèm ăn. Chúng đục lỗ chui vào trong cơ thể, những cái cánh đập, xỏ xiên, quấy đống tế bào thành thứ sinh tố đỏ lịm tuyệt hảo. Đàn chuột chũi ẩn mình, đã đào sẵn những tử huyệt, cái móng vuốt sắc nhọn, hàm răng dài trước tận thế dùng để mài gỗ, sau tận thế dùng để mài thịt, như những bàn tay trồi lên từ nền đất, kéo kẻ đang kinh hãi vì đàn châu chấu vùi xuống đất, từng chút một nhâm nhi, từng chút một moi móc, nhét đầy các kẽ răng.
Dịch bệnh của mùa màng trước kia, trở thành dịch bệnh của chính loài người. Chúng không khác gì những con tang thi, hay bất cứ kẻ dị biến nào, dưới sự khống chế của vị nhạc trưởng Sợ Hãi, bài ca khủng hoảng lây lan theo tốc độ chóng mặt.
Thử hỏi, tiểu Tuyệt Vọng Mẫn Doãn Khởi, lấy gì để chống chọi.
Nhưng khi Sợ Hãi hướng mắt về Doãn Khởi, gã chỉ thấy nồng đậm sự tự tin cùng chế nhạo trước vẻ kiêu ngạo của gã.
"Tôi không phải Tuyệt Vọng, tôi là người tạo ra hi vọng, nếu có danh xưng, thì chính là Hi Vọng Mẫn Doãn Khởi."
Doãn Khởi vỗ vỗ tay, hàng loạt các cột điện cao áp đã ngừng hoạt động của thành phố G lại bừng sáng lên. Ở những vị trí trọng điểm một loạt dị năng giả hệ lôi hoặc điện, ra sức đưa năng lượng của mình vào, tạo thành một ma trận năng lượng bao phủ vòng quanh cả căn cứ. Thứ ánh đèn khi hoàng hôn lịm tắt, bóng đêm bao phủ, cả căn cứ G sáng rực, chiếu tới mọi ngóc ngách, đủ để Sợ Hãi trông thấy rõ, đằng sau những lớp bụi mờ thứ gì đang thật sự diễn ra.
Trần Thanh Vĩ chỉ huy một đám người của căn cứ G dọn dẹp hỗ trợ khu vực phía tây của căn cứ. Dị năng giấy như những đốm hoa trắng bay trong không khí, từng mảnh sắc nhọn, cắt vào đám châu chấu, xé rách chúng ra thành mảnh nhỏ. Thỉnh thoảng những bông hoa giấy tụ lại, nổ tung trên nền trời như thứ pháo hoa linh đình của đêm tất niên, khuấy động bầu không gian căn cứ G nhộn nhịp hơn bao giờ hết.
BẠN ĐANG ĐỌC
AllGa || Hắc ám
FantasiaDoãn Khởi trọng sinh, tìm lại những gì mình bỏ lỡ ở kiếp trước. #Tử Vũ #2018: bắt đầu fic này với 3 chương #2019: chúc mừng sinh nhật 27 của Lil Meow Meow viết thêm được hơn 10 chương #2020: Bangtan các anh trở lại nên quay về tiếp tục viết...