P/N: Tớ post truyện này lên đây mà chưa có xin phép được tác giả / dịch giả để edit và re-up. Nên nếu tác giả / dịch giả có yêu cầu xóa truyện thì tớ sẽ del ngay. Cảm ơn mọi người đã đọc những truyện tớ post lên và yêu mến DBSK nhé!
-----o~~o0o~~o-----
TÔI VÀ CON MÈO CỦA KIM JAE JOONG
~ Author: Kao Rei ~
*-*-*-*-*
Tôi và con mèo của Kim Jae Joong
Vâng. Chúng tôi, không may, lại là một. Nói dễ hiểu hơn chút nữa, tôi là con mèo của Kim Jae Joong.
.
.
.
CHAP 1:
Tôi – Jung Yun Ho, một học sinh cấp ba có công việc duy nhất ngoài học hành (Mở ngoặc: vô cùng bết bát - Đóng ngoặc) thì chỉ biết đi bắt nạt những học sinh khác trong trường, quậy phá, phách lối đến nỗi thầy hiệu trưởng cũng chán đến mức chẳng thèm mời lên phòng ngồi uống lã luộc nữa ( Cách nói quý tộc về món nước lã đun sôi, tức nước lọc).
Một chiều đầu đông, khi tan học từ trường về, khi đang vi vu trên con xe đạp cà khổ của mình, bỗng nhiên một vật thể nho nhỏ phóng vút ra từ lề đường chặn trước bánh xe làm tôi khựng xe lại, quả bóng rổ móc trên cổ xe lăn xuống đường rồi nhanh chóng bẹp dí dưới bánh xe cái ô tô vừa đi qua. Hoảng hồn nhìn lại trước mũi xe mình, hóa ra chỉ là một... con mèo. Một con mèo lông đen tuyền mắt xanh biếc, có cái đuôi thon dài.
- Aish, mày có biết quả bóng ấy bằng mấy bữa sáng của tao không? Con mèo chết tiệt!
Nói rồi tôi giơ chân đạp thẳng cho con mèo ấy một đá lên tận trời xanh rồi đáp xuống đất, tất nhiên. Con mèo sau khi được du hí lên gần ngọn cây, rơi xuống đất thì lảo đảo đứng dậy. Một đứa con trai kém tôi chừng một hai tuổi, có đôi mắt một mí và khuôn mặt bầu bĩnh chạy đến bên con mèo, chủ của nó chăng, ôm lấy nó mếu máo rồi nhìn tôi căm thù.
- Con mèo ngu ngốc! – Nhìn cảnh ấy tôi cũng thấy... tội tội, nhưng mà thôi, lỡ ra vẻ lạnh lùng rồi thì ra vẻ nốt cho rồi.
Con mèo hướng đôi mắt xanh lá sâu hoắc của nó vào tôi, nhìn chằm chằm. Rồi bất ngờ, nó vuột ra khỏi vòng tay đứa bé nọ, lao tới phía tôi và... cắn một nhát đau nhói vào cánh tay. Tôi khẽ kêu lên, ngạc nhiên. Mèo gì giống chó quá vậy?