Hạ Thiên nghiêng đầu vào thành bồn tắm, cơ thể mệt mỏi đến bất lực. Đã gần nửa năm trôi qua tin tức của cậu vẫn không có chút gì chuyển biến. Mặc dù, tự tay anh là người tra xét Vân Thiên, kẻ khả nghi có liên quan số một nhưng vẫn không tra ra manh mối. Có lý nào, Vân Thiên thật sự không liên quan hay là anh còn ra tay quá nhẹ.
"Để tôi gội đầu cho Ngài nhé"
Anh vội mở mắt ra khi nghe tiếng thì thầm của cậu bên tai, thần trí của anh bắt đầu rơi vào trạng thái nửa mê, nửa tỉnh. Đôi mắt anh tìm kiếm xung quanh, chỉ thấy một mảng trống rỗng. Anh khẽ nhắm mắt lại, muốn để bản thân thật sự chìm vào trong đó.
"Tắm nhanh kẻo nước nguội sẽ bị cảm"
Một lần lại một lần giọng nói đó lại thì thầm bên tai anh. Hạ Thiên không muốn để mình quá chìm đắm vào trong cơn mê, hơn lúc nào hết anh cần tỉnh táo để tìm cậu về, sau đó vĩnh viễn không để cậu rời xa mình. Anh khẽ lẩm bẩm kêu một tiếng "Nhóc Mạc" rồi vội vàng rời khỏi phòng tắm, bước nhanh ra ngồi trên ghế sofa.
Hạ Trình đang ngồi trên ghế sofa với một ly rượu màu vàng trên tay, thấy Hạ Thiên ngồi xuống như đợi chờ điều gì đó, đành đặt ly rượu xuống, tiện tay lấy máy sấy tóc kéo đầu cậu em lại, không nói một lời giúp cậu hong khô.
"Cậu ấy đúng thật đã chiều hư em rồi" Anh tặc lưỡi một tiếng rồi tiếp tục thổi loạn trên đầu em trai. Hạ Thiên nhắm mắt lại mặc kệ anh trai muốn làm gì thì làm. Đôi khi Hạ tổng cũng muốn được ai đó cưng chiều một chút.
Khâu Vũ từ trong bếp bưng lên một khay đồ ăn, từ ngày Mạc Quan Sơn xảy ra chuyện, anh và bạn trai gần như chuyển đến ở đây. Lý do cũng chỉ là lo Hạ Thiên gây ra chuyện hại đến thân, lâu dần cũng quen, tan làm cả ba lại về nhà cùng ăn uống và nói chuyện với nhau.
Hạ Thiên dường như cũng không tỏ thái độ gì với chuyện này hay nói đúng hơn anh không thèm để ý đến nó,anh làm mọi việc cơ hồ theo bản năng, từ ăn uống ngủ nghỉ tắm rửa gần như chiếc máy được lặp đi lặp lại. Không có nhóc Mạc mọi thứ đều không có ý nghĩa.
Đang ăn cơm thì điện thoại của Hạ Thiên reo lên, đầu giây là tổ thám tử anh đã thuê để điều tra chi tiết về tên thân vương đứng sau lưng Vân Thiên, đối phương nói đã có kết quả và trực tiếp gửi vào hòm thư của anh. Cùng lúc đó, Hạ Trình nhận được cuộc gọi bên phía Brian cũng đã có thông tin từ người bạn làm cảnh sát bên thành phố của anh. Thông tin xác nhận, vào thời điểm Quan Sơn xảy ra tai nạn, máy bay tư nhân của thân vương có hạ cảnh xuống kinh thành ở đó, nhưng hoàn toàn không thể điều tra được có tóc đỏ ở trong đó hay không.
Tuy nhiên, theo những gì thám tử điều tra được thì ngày hôm đó, tên thân vương lại ở cùng một chỗ với Brian, tiếp đến mấy tháng này, tên đó cũng chưa từng rời khỏi người này để về cố đô.
...
Hạ Thiên đem sự rối rắm này, một hơi trút xuống đầu Vân Thiên. Trong một căn nhà kho ở ngoại ô thành phố, Hạ Thiên mặt lạnh châm lên một điếu thuốc. Trên tay đeo gang màu trắng, cầm một ống tiêm chứa đầy chất lỏng, bước lại gần khuôn mặt xinh đẹp đang ngồi trên ghế. Vây xung quanh là bốn tên cao to mặt mày hung dữ. Ít ra vệ sỹ và người làm của Hạ Gia chưa bao giờ là người hiền lành. Đôi môi mỏng khẽ nhếch lên, kim tiêm rà rà trên làn da trắng nõn.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Fanfic 19 days ĐenCam) Mộng Tình Nhân
Hayran Kurgu"Cho dù, ngoại hình có giống nhau đến mấy thì cậu vĩnh viễn không phải là người ấy" "Vĩnh viễn cậu không thể có được trái tim của Hạ Tổng" Thể loại: Đam mỹ, fanfic, truyện dài, yêu không được đáp lại, Trợ lý thụ x Tổng tài công, cường công cường thụ...