Mạc Thiếu Đình rất mạnh bạo, vừa chạy tới gần, vung nắm tay lên đánh vào Mạc Hoa Khôi cùng Âu Dương Kiện Vũ, "Hai tên đại sắc lang này, các ngươi khi dễ mẹ ta, ta đánh chết các ngươi, ta đánh chết các ngươi."
"Ách, Mạc Thiếu Đình, cậu bệnh tâm thần a?" Mạc Hoa Khôi nghe được hắn nói những lời này, bị ngốc rớt, "Tôi cùng anh "khi dễ" chính là Tiểu Quân, không phải mẹ cậu, cậu trợn to đôi mắt nhìn cho rõ ràng một chút."
"......" Lời Mạc Hoa Khôi vừa nói ra, Thu Tiểu Quân nghẹn lại, phỏng chừng nếu mẹ Mạc Thiếu Đình Cố Mộng Mộng nghe đến lời này không chỉ sẽ thực tức giận, khuôn mặt chắc chắn còn đỏ hơn đít khỉ.
"Sắc lang sắc lang đại sắc lang, ta đánh chết các ngươi." Mạc Thiếu Đình không ngừng nghỉ chút nào vừa đánh vừa mắng, mặc kệ bọn Mạc Hoa Khôi nói cái gì, "Ta là con trai ngoan của mẹ, ta thật dũng cảm, ta phải bảo vệ mẹ thật tốt..."
"Mạc Thiếu Đình, cậu rốt cuộc làm sao vậy?" Thực mau, Âu Dương Kiện Vũ đã nhận ra Mạc Thiếu Đình không thích hợp, vừa trốn tránh nắm tay của hắn, vừa lo lắng hỏi, "Hoa Khôi, Tiểu Quân, đầu cậu ấy giống như có vấn đề."
Mạc Hoa Khôi không cho là vậy, "Anh, cậu ta khẳng định là diễn kịch, nhìn thấy chúng ta yêu thương Tiểu Quân, trong lòng đố kỵ, cố ý giả ngây giả dại tới phá hư chuyện thân thiết của chúng ta và Tiểu Quân."
Nghe Mạc Hoa Khôi nói như vậy, Âu Dương Kiện Vũ lại cảm thấy có chỗ đúng, nhíu mi lại không nói nữa.
"Các ngươi hai đại sắc lang, tránh xa mẹ ta ra... Ta muốn đánh chết các ngươi, mẹ là của ta cùng ba..." Mạc Thiếu Đình giống như càng đánh càng nghiện, càng mắng càng nghiện.
Tâm trí Mạc Thiếu Đình tuy rằng dừng lại ở năm tuổi, nhưng thân thủ lại tuyệt đối lão luyện, Mạc Hoa Khôi cùng Âu Dương Kiện Vũ trốn tránh linh hoạt như thế nào cũng không tránh được hắn đánh trúng mấy quyền.
"Mạc Thiếu Đình, cậu dừng tay lại." Lại bị hắn đánh trúng thêm một quyền, Mạc Hoa Khôi trở nên thập phần không kiên nhẫn, "Cậu lại đánh lại mắng, còn giả ngây giả dại như vậy, đừng trách ta đối với cậu không khách khí."
Mạc Thiếu Đình một chút cũng không sợ, "Nói nhiều nói nhiều nói nhiều, đại sắc lang, ngươi mới giả ngây giả dại..." Le lưỡi làm mặt quỷ với Mạc Hoa Khôi, Mạc Thiếu Đình lại trầm trọng huy động nắm tay, "Đánh chết ngươi, đánh chết ngươi, xem ngươi về sau còn dám khi dễ mẹ ta hay không..."
Ách, không thể nhịn được nữa, không cần nhẫn nữa.
Mạc Hoa Khôi nhíu mày, nâng tay trái lên, siết chặt nắm tay mãnh liệt đánh vào ót Mạc Thiếu Đình một cái.
"Đông ~"
Quyền này của Mạc Hoa Khôi thật sự mạnh, Mạc Thiếu Đình không thể tránh thoát, trong đầu vang lên tiếng ong ong, hai ba giây sau nhắm mắt lại thẳng tắp ngã xuống bờ cát.
"A, Thiếu Đình, Thiếu Đình......" Thu Tiểu Quân thấy thế, nóng nảy, vội vàng nâng nửa người hắn dậy, mặt lo lắng tay vỗ vỗ vào khuôn mặt hắn, "Thiếu Đình, đừng làm em sợ, mau tỉnh lại."
BẠN ĐANG ĐỌC
|EDIT - HOÀN - NP| Một tiểu yêu tinh bốn con sói đói - Dã Sắc
RomantizmTác giả: DÃ SẮC Bản gốc: 127 chương (đã hoàn) Edited: Cutimap Nguồn: Mễ Trùng - wikidich === Biến cố lớn xảy ra khi cô bị tai nạn xe, vào lúc cô tỉnh lại thì phát hiện biến đổi lớn trên khuôn mặt của mình, cô đã hoàn toàn đã thay đổi, thành một nữ...