--- Lời tác giả: Mặc Hương mô tả sức mạnh của hai người này hơi sơ sài nên đại khái là tui thấy khó viết quá. Bao chất xám dồn hết vô mấy đoạn action, chứ đoạn miêu tả cảm xúc lại dễ hơn nhiều. Đúng là tự làm khổ mình mà. Như chương 6 nữa, "kết giới máu" là cái quần gì? Mợt! =.)))
-----------------------------------
Phong Tín cùng Mộ Tình quay lại con đường mà Phong Tín dùng để đi vào. Trước mắt nên ra khỏi căn phòng này đã rồi tính sau.
- Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Phong Tín đi trước Mộ Tình dò đường, cất tiếng hỏi.
- Nó kéo ta xuống rồi lột đồ ta, quăng lên giường. Lúc ta định sống chết với nó thì nó không tấn công ta nữa mà bỏ đi mất. Hình như lúc chơi kéo co với chúng ta nó đã kiệt sức rồi, biết ta không phải con mồi dễ dàng gì nên nó không muốn phí sức nữa. Lúc đó xung quanh không tối thui như này mà vẫn có chút ánh sáng, có lẽ do nơi này là nơi giam giữ con mồi, nó muốn duy trì ý thức của nạn nhân trước khi nó ăn sạch họ. Sau đó, ta có lén lút đi theo nó qua một căn phòng khác thì mới thấy cái cảnh nó "ăn" nạn nhân. Nó hút sinh lực của con người để sống, cho nên mới phải lột đồ nạn nhân để hấp thụ được càng dễ dàng. Nó bao người ta lại như một cái kén vậy.
Phong Tín nghe kể mà khóe miệng giật lên giật xuống. Trong đầu gã tự dưng lại hiện lên cái cảnh Mộ Tình không mảnh vải che thân bị mấy cánh tay đó quật lên giường, nhất thời rợn hết cả sóng lưng, vội lắc đầu như điên.
- Nói vậy... Giả dụ có bị nó tấn công xong xuôi thì chắc ngươi cũng không đến nỗi... phá giới đi?
- Thôi ngay cái trò giả dụ tởm lợm ấy đi!
Mộ Tình quắc mắt, mặt méo xệch như vừa nghe đến điều gì gớm ghiếc lắm.
- Ngươi nghĩ cái đếch gì thế? Tuy không thấy được bên trong cái kén ấy chính xác là xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn nạn nhân quằn quại như bị động kinh thế kia, nghĩ thôi cũng nổi hết cả da gà. Ta mà bị thứ đó bao lấy thì thôi thà cắn lưỡi chết mẹ đi cho xong.
- Thôi nói chính sự. Vậy rốt cuộc ngươi có nhớ những nạn nhân ở phòng nào không?
- Có một người ở ngã trước rẽ phải, rồi rẽ trái là tới. Còn những người khác ở đâu ta không biết.
- Còn con quỷ?
- ... Không biết.
- Chậc! Rồi làm thế nào đây... Au! Sao tự dưng đánh ta?
Mộ Tình vừa giáng một cú đấm thật mạnh vào bả vai Phong Tín, khiến gã phải quay lại mà gào lên tức tối. Mộ Tình đứng đó, mắt long lên, như bị nói trúng cái gì mà cực kỳ tức giận. Hắn nghiến răng:
- Ngươi thì biết cái gì? Ngươi thì hay lắm chắc! Ra vẻ ta đây vĩ đại đến cứu người, thấy bộ dạng ta thế này thì hả hê lắm phải không?
- Ta thấy thế khi nào? Lại suy diễn lung tung. Nói bao nhiêu lần, ngươi lúc nào cũng để ý mấy chuyện linh tinh rồi nghĩ xấu về ta. Nói thật, ta không phải người tinh tế, nếu ngươi không nói ra, ta không hiểu được!

BẠN ĐANG ĐỌC
[Phong Tình] Bằng hữu \\Đồng nhân Thiên quan tứ phúc\\
FanfictionTác giả: Charlotte Thể loại: đam mỹ, đồng nhân, cổ trang, có xíu hài hước nhưng chủ yếu là ngược Nguyên tác: Thiên Quan Tứ Phúc của tác giả Mặc Hương Đồng Xú/Khứu Couple: Phong Tín x Mộ Tình Cameo: Tạ Liên, Hoa Thành, Linh Văn, có vai phụ là OC (nhâ...