"Mày là alpha!!"Đó là điều đầu tiên cha tôi nói với tôi. Trong cái xã hội này phân chia rõ ràng ba giai cấp, Alpha Beta và Omega. Alpha là những con người mạnh mẽ, thông minh vượt bật, có tiếng nói trong xã hội này, luôn được người khác tôn trọng và yêu mến. Beta là những con người bình thường, hết sức bình thường trừ việc phải hạ mình trước alpha. Giai cấp cuối cùng là Omega, cũng chính là mẹ tôi, nhìn vào bà tôi biết Omega là những con người yếu đuối nhưng lại xinh đẹp có sức hấp dẫn lớn. Điều đặc biệt là dù Omega nam hay nữ đều có thể sinh con nên bị xã hội coi là "máy sinh sản" và không tôn trọng.
Mẹ tôi dù là một omega nhưng lại vô cùng thông minh, tài giỏi, trừ việc kém về mặt sức khỏe thì bà không khác gì một alpha. Mẹ luôn bảo tôi là Omega là những thiên thần, những con người có thể tạo ra sự sống, mình phải tôn trọng họ. Mẹ cũng hay bảo tôi là "thiên thần của mẹ" tôi cũng chẳng hiểu nó có nghĩa gì nhưng tôi thích nó. Nhưng quan điểm của cha tôi thì ngược lại, ông ta khinh rẻ những người đó và coi họ như những cái máy duy trì nòi giống. Cho đến khi ông ta biết đến chuyện mẹ gọi tôi là "thiên thần", ông đã giam mẹ xuống hầm tối suốt 2 ngày 3 đêm. Tôi chẳng biết chuyện gì xẩy ra với mẹ, cho đến khi mẹ ra khỏi nơi ngục tù đó.. Trên cơ thể bà đầy vết hằn của roi tấy đỏ, bà đã rất căng thẳng, căng thẳng đến nổi đổ nước sôi vào người tôi và nói "đáng lẽ ra mày không nên là 'thiên thần'." .
Từ đó tôi không gặp bà nữa.. tôi không giận bà, không trách bà vì tôi biết tất cả do ai mà ra. Tôi chẳng muốn làm thiên thần cái đéo gì nữa, vì nó làm cho mẹ đau khổ. Tôi cũng chẳng muốn thành ác quỷ hành hạ bà như cha của tôi. Cuối cùng tôi chẳng biết mình là ai, chối bỏ hoàn toàn nửa kia con người mà thừa hưởng từ cha, từng cho đó là cách đúng đắn cho đến khi gặp Midoriya..Cậu ta như gieo rắc hi vọng cho tôi, cỗ vũ tôi đứng lên, chấp nhận nửa kia con người của mình. Cũng không phải là lần đầu tiên có người cỗ vũ tôi, nhiều, rất nhiều là đằng khác nhưng họ chỉ làm thế vì biết tôi là con trai của Endervor là một alpha thôi. Còn Midoriya chưa hề biết gì về tôi, chẳng biết có đúng không nhưng đôi mắt của cậu ta cực kì chân thành không hề ham danh lợi. Người bạn đầu tiên của tôi.
***
Lớp 1A của học viện anh hùng U.A từ đầu năm vào đã là một cái lớp không bình thường. Không chỉ có những thành phần cá biệt, giàu có, thông minh xuất chúng mà ý tôi là từ ngày đầu tiên cả lớp gặp nhau đã có một mùi kì lạ phát ra từ đám đông. Là một mùi thơm giống như kem vani lúc đầu chỉ nghĩ là ai đó xịt nước hoa nên cả lớp không quan tâm lắm. Thế mà thứ mùi thơm kì lạ ấy càng ngày càng mãnh liệt, hấp dẫn hơn, nhất là sau hội thao. Theo như Sato phân tích thì mùi này đầu năm giống như mùi kem vani, sau đó dần dần tiến hóa thành món sandwich trứng bữa sáng ngon lành, từ từ thành hộp bento quan trọng mỗi trưa, cuối cùng sau hội thao có mùi giống.. mì soba? Bla bla mưa mưa mây mây.. nói chung là mùi rất "ngon".
Giờ thì như một thối quen hằng ngày. Ngay khi mở cánh cửa lớp ra thì một mùi hương quyến rũ đập vào mặt, nó rất nhạt nhòa, nhưng thực sự khó nói rằng mùi đó tinh tế và đem lại cho cả lớp sự thư giãn.
Cả lớp đã cố gắng không chú ý đến nó, vì thầy Aizawa nghiêm khắc, thầy mà thấy ai hó hé là toang ngay. Dù đã rất cố gắn nhưng rất khó tập trung với mùi thơm ngon đó. Lớp phó, Yaoyorozu là một alpha được coi là người thông minh nhất lớp với kinh nghiệm hơn 2 năm coi edogawa conan cùng cả lớp điều tra kịch liệt, nhưng đến cuối cùng vẫn không thể xác định mùi hương được ai hoặc từ ai đến. Một câu chuyện buồn...

BẠN ĐANG ĐỌC
[BakuTodo][Abo] Bảy Ngày
FanfictionFic để thỏa mãn cơn đói khát của tui:)) Đây là lần đầu viết thể loại ABO, còn nhiều sai sót nên bỏ qua cho mị. Và đương nhiên truyện sẽ đề cập nhiều đến vấn đề tình dục và sinh con. Thấy không thoải mái thì click back ạ. Author: Rainn Fandom: Boku...