Chương 9

1.4K 174 12
                                    

Ôn Húc đến làm cái gì? Chả nhẽ... Không, không. Bây giờ bọn chúng chưa thể xé rách mặt với Lam gia được.

Giang Trừng ban đầu nghĩ chính là Ôn Húc đến đốt Lam gia, thời điểm lại không đúng, điều kiện chưa có đủ. Hắn không đoán ra được Ôn Húc đến làm cái gì.

Lam Khải Nhân còn định bàn chuyện lên Bất Dạ Thiên một chuyến, không ngờ Ôn gia cư nhiên chủ động tìm. Lam Khải Nhân có chút trở tay không kịp, nói: "Ôn thị? Đến Lam gia có việc gì?"

"Cho người vào trước." Thanh Hành Quân nói với đệ tử nọ.

Ôn Húc bộ dáng nghênh ngang đi vào, nhìn qua một lượt mới hành lễ đầy đủ. Giang Trừng thấy hắn cũng không có ngứa mắt như Ôn Triều, hành sự coi là tạm được, thế nhưng mọi chuyện xảy ra như kiếp trước hắn tuyệt không tha cho dòng chính nhà họ Ôn.

"Lam tông chủ, xuất quan rồi sao?" Ôn Húc hỏi câu này hình như có ý chê cười Thanh Hành Quân bế quan đã lâu.

Mà giờ chẳng ai quan tâm điều đó, cái chính là hắn đến làm gì kia. Thanh Hành Quân không bận tâm, bỏ qua câu hỏi: "Vô sự, chẳng hay Ôn thiếu chủ đến đây có việc?"

"Lam tông chủ chắc cũng biết chuyện Thủy Hành Uyên dưới trấn Thải Y, ta đến vì đó." Ôn Húc từ từ nói.

Giang Trừng thấy tên họ Ôn giống những tên khác, đều là mắt cao hơn đầu, nhưng mà vẫn giữ đúng lễ nghi nên chưa thể chắc tên này muốn làm gì. Hắn cùng mọi người lẳng lặng đứng một bên quan sát.

Thật khó đoán.

Tâm trạng của Lam Khải Nhân cùng song bích khá căng thẳng, trong khi đó Ngụy Vô Tiện, Ngu Tử Diên lại thấy hiếu kì.

Thanh Hành Quân là người duy nhất có thể lên tiếng, nói: "Vậy có chuyện gì thỉnh Ôn công tử nói thẳng."

Bỗng mọi người ở đấy chết đứng vì hành động của Ôn Húc. Hắn vậy mà gập người vuông góc, thành tâm nói rằng:

"Ta theo lệnh tông chủ thay mặt Ôn gia đến tạ tội với Lam gia. Thủy Hành Uyên quả thật do một đám đệ tử Ôn thị đuổi xuống, chúng ta đã trừng phạt thích đáng, mong Lam gia có thể thứ lỗi."

Ôn Húc nói xong vẫn giữ nguyên tư thế cúi đầu đến khi Lam tông chủ nói "được" mới ngẩng dậy, sau đó cho người đem vào một đống những rương bạc to to nhỏ nhỏ vào, nói là vật dùng tạ tội, Thủy Hành Uyên cũng sẽ góp tay diệt trừ.

"Đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại". Nay Ôn gia đã nhận tội trước mặt mọi người, Lam gia làm người quân tử đương nhiên không thể chấp nhặt, còn chưa nói đến gia quy "nghiêm khắc với mình, bao dung với người". Chỉ là bọn họ không khỏi lo sợ Ôn gia có dụng ý khác.

Giang Trừng từ lúc sinh ra chưa thấy nhà họ Ôn đi xin lỗi nhà khác bao giờ, trong đầu toàn là những âm mưu Ôn thị có thể lập để đứng trên mọi nhà. Giang Trừng lại mãi không nghĩ ra, hắn thấy ký ức kiếp trước chỉ làm hắn đau đầu thêm. Có lẽ kiếp này Ôn gia thật sự ngay thẳng thì sao? Thế mấy điều hắn làm suốt thời gian qua là thừa thãi à?

Hắn cũng muốn Ôn thị có thể bình thường làm một trong ngũ đại gia tộc, nhưng còn mấy người đi theo hắn trong Vĩ Truy Các... Nếu không có chiến tranh thì đường ai nấy đi vậy, mọi người không cần trải qua đau thương là tốt rồi.

[Trừng trung tâm] Trọng sinh chi tố quỷ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ