Chương 10

1.5K 164 12
                                    

Tiếng quát phát ra từ khách phòng. Giang Trừng cùng Kim Tử Hiên vội chạy vào, dưới chân hai người là một quyển sách, nhìn nhìn mới phát hiện ra.

"Là... xuân cung đồ của Nhiếp Hoài Tang!"

Trong phòng Ngụy Vô Tiện ôm bụng cười lắc lẻ, Lam Vong Cơ ánh mắt lạnh lẽo, đỉnh đầu thiếu điều muốn xì khỏi, tay đã đặt trên Tị Trần. Giang Trừng nhìn thấy cảnh này liền đen mặt, hắn vừa mới rời đi một tí tên này lại bắt đầu gây chuyện.

Ngụy Vô Tiện cười đủ rồi mới vật vã đứng dậy, bộ dạng thiếu đòn nói: "Ai, ta nói này Lam Trạm, không ngờ ngươi cũng nói "cút" được với ta cơ, quy phạm ném đâu hết rồi hả?" Nhìn sang thấy Giang Trừng cùng Kim Tử Hiên hắn liền sẵn tư thế cắp đuôi bỏ chạy, nói: "Vậy cút liền cút, ta đi trước nha. Ha ha ha."

Nói xong còn muốn nhặt quyển xuân cung đồ lên. Giang Trừng thấy vậy một chân dẫm lên sách, Kim Tử Hiên thả chút linh lực xuống, ăn ý vô cùng. Vậy là Ngụy Vô Tiện tiếc thương nhìn bảo bối của Nhiếp Hoài Tang đi vào hư vô.

Chuyện về sau mới đáng nói, Kim Tử Hiên theo sau Giang Trừng đang kéo áo Ngụy Vô Tiện đi, trong khi Lam Vong Cơ còn chưa bình tĩnh để làm bất cứ hành động gì. Hắn kéo người một mạch đến trước từ đường Lam gia, giờ chính là lúc hắn áp dụng luật mới của nhà họ đây.

"Kim huynh, nhờ ngươi." Giang Trừng chính thức nhận Kim Tử Hiên thành huynh đệ, ánh mắt kiên định.

"Ừ!" Kim Tử Hiên chắc nịch đáp lời, tiến tới giữ chặt Ngụy Vô Tiện đang đau khổ dãy dụa.

Ngụy Vô Tiện rất khoẻ nhưng vô lực thoát ra. Vì sao? Vì sư đệ hắn cực kì cực kì am hiểu mấy tiểu thuật, không biết Giang Trừng làm cái gì mà hắn chân tay có chút nhão. Hắn khóc lóc hướng Giang Trừng tay đã thủ một cây gậy rõ to chi chít chữ cầu xin:

"Giang Trừng ngươi khoan, khoan xuống tay, sư huynh sẽ không thế nữa mà... Á."

"Aaaa, hu hu- Ngươi làm thật sao sư muội, ngươi không thương ta nữa rồi."

Trán Giang Trừng nổi gân xanh liên tiếp đánh thêm chín trượng nữa mới dừng tay. "Tên khùng này lão tử sẽ đánh gãy chân ngươi!" Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng chân Ngụy Vô Tiện chưa có gãy, chẳng qua tên này thùng rỗng kêu to, Giang Trừng đánh không dùng lực mà gào đến tê tâm liệt phế khiến người nghe đau xót không thôi. Đương nhiên trừ bỏ một số người. Sau đó hắn lôi Ngụy Vô Tiện đến suối nước lạnh của Lam gia, quẳng xuống.

Lam gia giờ có cái luật đầu tiên giành cho Ngụy Vô Tiện. Tuy rằng kiếp trước còn muốn thừa.

Giang Trừng có chút khiếp sợ Thanh Hành Quân. Lam tông chủ này không chỉ có khả năng đọc đệ của Lam Hi Thần mà còn thấu tâm tư người. Chuyện là Giang Trừng tính dạy Ngụy-vô liêm sỉ-Anh một bài học, đang nghĩ làm thế nào thì Thanh Hành Quân mở lời thế này:

"Giang công tử, ta cho ngươi thêm một luật vào gia quy Lam gia nhé. Coi như tri ân ơn của công tử."

Giang Trừng bộ mặt ngạc nhiên không thể tin: "Luật? Có thể?"

"Có thể! Gì cũng được. Chẳng hạn như... trừng phạt ai đó nghiêm khắc."

Giang Trừng nhìn Thanh Hành Quân cười cười ôn nhu y Lam Hi Thần, cơ mà nhìn kĩ có chút... cáo già. Tuy nhiên Giang Trừng không từ chối mà dành tặng ngay ưu đãi này cho sư huynh của hắn.

[Trừng trung tâm] Trọng sinh chi tố quỷ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ