Chương 372

360 11 0
                                    


Edit: Key

Tiếu Tiếu kéo kéo ống tay áo Phong Quang, "Đó... Vậy ngươi  về sau không được nói cho cha ta là ta đã mặc y phục màu đỏ"

"Hảo, ta không nói cho hắn." Phong Quang ngồi ở phía trên hỏi, "Tiếu Tiếu rất sợ phụ thân ngươi sao?"

Tiếu Tiếu gật gật đầu, lại lắc đầu.

Phong Quang bật cười, "Ngươi này là định có hay không đây?"

"Phụ thân lúc không tức giận  rất ôn nhu, thời điểm tức giận thực sự ôn nhu, ta cùng mấy người thúc thúc cũng không biết khi nào hắn cao hứng, khi nào thì mất hứng, cho nên chúng ta cũng không dám tùy tiện đi tìm hắn nói chuyện."

"Nam nhân khó nắm bắt như vậy... Vậy nương ngươi qua được thật sự rất vất vả."

Tiếu Tiếu ánh mắt dần ảm đạm, "Phụ thân nói, mẹ ta từ lúc ta còn nhỏ đã rời đi."

Phong Quang một chút, "Rời đi..."

"Ân... mấy thúc thúc  nói cho ta biết, là vì người xấu muốn giết phụ thân, vi nương bảo hộ ta cùng phụ thân mới có thể rời khỏi, cho nên mẫu thân cũng không phải không cần phụ thân cùng Tiếu Tiếu." Tiếu Tiếu sợ Phong Quang không tin lời mình, cho rằng mẫu thân không cần nàng, lại vội vàng nói: "Phụ thân nói, chờ hắn đi ra , hắn sẽ mang theo Tiếu Tiếu đi tìm mẫu thân, chính là Tiếu Tiếu đợi không kịp , cho nên mới lặng lẽ chuồn ra đến."

Phong Quang hiểu ra, "Ta thấy ngươi trên tư liệu viết là cô nhi, thì ra ngươi là lặng lẽ chuồn ra khỏi nhà ."

"A, ta vừa nói ra !" Tiếu Tiếu che miệng, lại nài nỉ: "Ngươi không cần nói cho người khác được không? Ta không muốn bị đuổi ra đi, ta muốn đợi ở trong này tìm mẫu thân."

"Mẫu thân ngươi... Là người Huyền môn?"

"Ân ân! Các thúc thúc  từng nói, mẹ của ta thân là Huyền môn đệ tử, muốn giết  phụ thân ta, cũng do Huyền môn toàn người xấu, ta muốn chạy nhanh tìm được mẫu thân, đem nàng mang về, bằng không ở lại chỗ toàn là người xấu, sẽ rất nguy hiểm ."

Phong Quang cố ý đùa nàng, "Ngươi nói Huyền môn toàn là người xấu, nhưng là cũng bao gồm ta?"

"Không có hay không, ngươi tốt nhất ! Người đẹp tâm lại ngọt, còn tâm địa thiện lương!"

"Tốt lắm, không cần khen ta như vậy, ta không nói cho người khác ngươi chính là đứa nhỏ trốn nhà đi đâu." Phong Quang tay khẽ nâng, ánh nến liền dập tắt, nàng lôi kéo tiểu nha đầu nằm trên giường, làm cho nàng ngủ ở trong lòng, giúp nàng đắp  chăn, cười hỏi: "Mẫu thân ngươi gọi là gì? Có lẽ ta biết nàng."

Ánh trăng xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào đến, Tiếu Tiếu thấy Phong Quang dưới ánh trăng càng hiện khuôn mặt dịu dàng, không khỏi lại chui chui vào lòng nàng, "Mẫu thân chính là mẫu thân, ta cũng không biết nàng gọi là gì, bất quá, bộ dạng nàng rất được, so với ta còn  xinh đẹp hơn."

"So với ta còn đẹp hơn sao?"

"Tuy rằng ngươi cũng rất được, nhưng khẳng định là không xinh đẹp như mẫu thân ta ." Tiếu Tiếu đi bộ lên núi một canh giờ , nằm ở giường liền bắt đầu mí mắt đánh nhau, nàng mơ mơ màng màng nói: "Tiếu Tiếu nhất định sẽ tìm được mẫu thân, có mẫu thân ở, phụ thân sẽ không  thường xuyên không để ý tới Tiếu Tiếu ..."

Nàng thanh âm càng ngày càng nhỏ, cuối cùng chỉ có thể nghe được tiếng hít thở nhỏ, tiểu nha đầu là thật mệt muốn chết rồi.

Phong Quang khe khẽ vỗ lưng nàng, bất giác nỉ non ra tiếng, "Tiếu Tiếu a Tiếu Tiếu, cái tên này của ngươi, là vì trùng hợp, còn là vì..."

Lời của nàng cũng không nói hết, đối với tất cả những thứ kia đoán rằng, chính mình cũng hiểu được vài chuyện không thể tưởng tượng , lại có một chút suy nghĩ, nhiều chuyện không thể  lý giải được. 

Thế giới này, từ nhỏ đến lớn ký ức đều trong đầu nàng, huống chi, nàng hiện tại tuổi mụ cũng mới mười sáu, làm sao có thể sinh một đại nữ nhi  sáu bảy tuổi.

Phong Quang sâu kín nghĩ, chính mình là thần kinh rồi..

MAU XUYÊN CÔNG LƯỢC: NỮ PHỤ CÓ ĐỘCNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ