Vong Tiện - Nhặt được một tiểu Uông Kỷ (14)

1.8K 166 53
                                    

Tác giả: Lãnh Tranh Nghiên

Dịch: Ngộ :> (Jun - Vong Tiện Anh Trạm)

Bản dịch đã được sự đồng ý của tác giả, xin đừng đưa đi đâu hay dùng làm gì khi chưa hỏi Ngộ, cảm ơn.

Các bạn tin vào con mắt chọn đồng nhân văn của Ngộ chứ?

Nếu tin thì, yên tâm đi. đây là một đồng nhân văn rất hay theo cảm nhận của Ngộ, nó nhè nhẹ đau xót, nhè nhẹ ngọt ngào nhưng lại nặng sâu tình cảm cùng nhớ mong đau xót của Vong Tiện. Đặc biệt là cảm nhận, suy nghĩ của Tiện, hay từng cử chỉ suy nghĩ nhỏ của Trạm. Bạn nào đã từng đọc và yêu thích "Vong Tiện - Mời trăng" thì có lẽ sẽ yêu cách hành văn của Lãnh Tranh Nghiên lắm, Ngộ yêu cách hành văn của bạn ấy lắm, bạn ấy là đại thần yêu thích số 2 của Ngộ bên mảng đồng nhân văn Ma đạo tổ sư đó. Bộ này của bạn ấy là series dài, thịt thà đầy đủ sắc vị mùi hương, đảm bảo đọc đến cảnh H thì rớt dãi dòng dòng nhưng lại có khi xen cả lệ nóng rưng rưng, ><

Nói hoài nói mãi cũng khó diễn tả được lắm, các bạn cứ đọc đi rồi sẽ hiểu.

Chương 1 đã đăng hôm 01/08/209 rồi, chương 02 đăng ngày 18/08, chương 3 đăng ngày 24/08, chương 4 đăng ngày 30/08, chương 5 đăng ngày 09/09, chương 6 đăng ngày 15/09, chương 7 đăng ngày 20/10, đăng chương 08 ngày 11/11, chương 9 đăng ngày 5/12, chương 10 đăng ngày 02/01/2020, chương 11 đăng ngày 23/01, chương 12 đăng ngày 03/03, chương 13 đăng ngày 29/03, chương 14 đăng ngày hôm nay 21/04.

Chương trước đang đến đoạn:

Mộng chấm dứt ở đây, Lam Vong Cơ đột nhiên mở mắt, đưa mắt nhìn, trước mắt là bóng đêm yên lặng vô tận.

Y động một cái, mấy trăm con bướm phượng điệp đuôi đỏ đột nhiên giật mình, lúc này ánh sáng mới khẽ run rẩy trở lại. Cặp mắt tựa như lưu ly nhạt màu kia quét về phía lư hương đặt ở cuối hành lang Tĩnh thất, vừa vặn thấy một luồng khói xanh từ hương liệu vừa cháy hết, lượn lờ nhả ra chậm rãi từ trong miệng thú.

Tiếp đó, Lam Vong Cơ nhìn về phía Ngụy Vô Tiện vốn nên yên tĩnh nằm trên đùi y, người nọ đã không còn tung tích.

Lẳng lặng nằm trong ngực hắn là một bộ đồ đen, một dây cột tóc đỏ như máu, cùng với hai túi Tỏa Linh nang tinh xảo.

Thiếu niên chết lặng ngưng mắt nhìn xuống, tro xương cốt trắng tỏa mùi dị hương thơm nồng. Đám phượng điệp vừa bị y dọa sợ bay mất lại không thuận theo mà bay trở lại, rối rít như lưu luyến đậu lại bộ đồ đen bị tro cốt nhuộm thành trắng xám.

Lam Vong Cơ lặng lẽ nhìn một hồi, ngón tay trắng thuần cũng cầm một nhúm tro rời lên, tinh tế bỏ vào miệng thưởng thức mùi vị trong đó, đại khái có thể hiểu được tại sao đám bướm kia lại thích như thế.

Bởi vì, giống như trong giấc mộng vừa rồi, Ngụy Vô Tiện mang theo mùi hoa thơm nồng hôn y... vị thịt sống nồng ngọt rung động lòng người như rượu thuần ủ lâu, thuần đẹp theo năm rộng tháng dài.

Vong Tiện -  Lãnh Tranh Nghiên (冷争妍) đồng nhân vănNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ