Chương 374

368 9 1
                                    

Edit: Key

"Đúng vậy, thật sự rất thích" Phong Quang rối rắm, "Nhưng ta cảm thấy rất kỳ quái, ta thế nào lại thích một đứa nhỏ đến như vậy?"

"Mặc dù ta cũng không biết tại sao, nhưng theo như ta biết, các nữ hài tử  đều thích những thứ rất đáng yêu, cũng như sư muội của ta bình thường đều thích mèo nhỏ chó nhỏ, cô nương đương nhiên sẽ thích tiểu hài tử đáng yêu."

"Ta hiểu được ý của ngươi, nhưng lại có chút không rõ ràng." Phong Quang vuốt cằm trêu chọc, "Không sai đi, cư nhiên tiểu sư muội ngươi thích cái gì đều biết, còn nói các ngươi trong đó không một chút sự tình nào đi."

Hắn ho nhẹ, "Ho... Cô nương nói cẩn thận."

"Sợ cái gì, ta bên này chỉ có một người là ta, ngươi bên kia cũng không có người khác?"

"Chỉ có một mình ta."

"Đó không phải được sao, ai da, có thể rõ ràng biết chính mình thích cái gì, cũng là một sự kiện đáng giá cao hứng, đã thích như vậy, rõ ràng không cần bỏ qua."

"Nghe lời của cô, tựa hồ là có điều không rõ?"

"Ta có thể có cái gì không rõ nha, bất quá là có chút cảm động, ta và ngươi không giống nhau, ta đã có người để định nhân duyên, ngay từ đầu ta đã biết nam nhân mà ta đang đợi là ai."

"Nhân duyên trời định?"

"Đúng vậy nha." Phong Quang ngại đứng mệt, biến ra một cái ghế mây, nàng nằm ở ghế mây, nhìn mây trắng từ từ trôi trên bầu trời, lười nhác nói: "Ta đang đợi một người nam nhân tên là Sở Du, về sau, hắn sẽ trở thành trượng phu của ta."

Lời nói của nàng tràn đầy tự tin, tuyệt không lo lắng là ở lập fg.( chỗ nào bản convert cũng ghi vậy nên mình cũng k rõ ý lắm}

Bên kia Hàn Uyên kiếm, nam nhân trầm mặc rất lâu sau đó.

Phong Quang nghiêng đầu nhìn về phía Hàn Uyên kiếm, "Phương Việt, ngươi rời khỏi rồi sao?"

Một lát sau, bên kia hồi đáp: "Ta vẫn còn ở đây."

"Vậy ngươi như thế nào lại đột nhiên yên lặng?"

"Ta có chút nghi hoặc, cô nương vì sao nói người kêu Sở Du là người có duyên trời định với ngươi?" Hắn thanh âm ôn nhu, cũng  mang theo khó hiểu.

"Đó là bởi vì ta xem qua tam sinh kính ." Những lời này là nàng bịa chuyện , Sở Du là duyên trời định của nàng, tự nhiên là bởi vì mục tiêu nhiệm vụ của nàng là Sở Du.

Phương Việt lại tạm dừng một lát, "Có lẽ, người tên Sở Du cũng sẽ không thích lấy cô nương đâu."

"Không thích cũng hết cách, ta cố gắng tu luyện đến nguyên anh kỳ cũng không phải là vì cùng hắn giảng đạo lý , muốn hắn không thích ta, ta  trước hết đem hắn trói lại ngủ một giấc, tục ngữ nói, lâu ngày sinh tình."

Ân, cái này "Ngủ", là động từ.

"Cô nương... Rất quyết đoán." Hắn tựa hồ suy nghĩ nửa ngày, mới nghẹn đi ra một câu khích lệ lời của nàng.

Phong Quang hì hì nở nụ cười, "Loại sự tình này, chính là không thể không quả quyết, nhận thức chuẩn , vậy muốn nhanh chóng xuống tay, chúng ta hẳn là ôm một loại tam tính như vậy, chẳng sợ hắn không thích ngươi, cũng muốn làm cho hắn thích thân thể của ngươi, như vậy hắn sẽ không có khả năng rời bỏ ta."

Kỳ thực những lời này của nàng chính là ỷ vào người đối diện không có khả năng biết được nàng, nghĩ thế nào liền nói thế đó.

Hắn im lặng một lát, "Phương Việt thụ giáo ."

Về sau cũng sẽ chứng minh, hắn thật là thụ giáo .

Đáng tiếc hiện tại Phong Quang còn không rõ cái gì là họa là từ miệng mà ra, nàng tiếp tục truyền thụ, "Ta nói với ngươi nha, nữ nhân đều thích nam nhân ôn nhu bá đạo, bình thường ở chung muốn thập phần ôn nhu, thời điểm trên giường lại muốn hắn  thập phần bá đạo, đối đãi người yêu ấm áp như mùa xuân nắng ấm, đối đãi với nữ nhân của hắn một bộ dạng quyết đoán vô tình như gió thu cuốn hết lá vàng, bất luận là nữ nhân như thế nào, biết chính mình ở trong lòng hắn có địa vị đặc biệt, đều đã khống chế không được động tâm ."

"... Phải không?"

MAU XUYÊN CÔNG LƯỢC: NỮ PHỤ CÓ ĐỘCNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ