3. Tenderness/Dịu dàng

980 54 4
                                    


3. Tenderness/Dịu dàng

Trên đường về không khí trong xe cũng không tệ lắm. Win là người hay nói hay cười, đặc biệt là lâu rồi không về Thái nên khung cảnh xung quanh thay đổi hơn cũng làm cậu vui vẻ nhìn ngắm hết bên này sang bên khác. Vừa ngắm vừa hỏi Torch những thứ liên quan đến chỗ vừa đi qua mà cậu không biết. Cậu cũng chỉ cho Bright những công trình tiêu biểu trên đường đi mà cậu bắt gặp.

Bright cũng rất lắng nghe những điều Win và chàng thư ký ngồi ghế trên nói với nhau, anh không muốn bỏ lỡ bất cứ thông tin nào về cậu, anh không thích làm gì mà không chắc chắn, do đó anh sẽ tìm hiểu về cậu rõ ràng trước rồi sẽ quyết định bước tiếp nên làm gì.

Nghe cách Win nói chuyện thì cậu được dạy bảo rất tử tế. Cư xử rất lễ phép và nhẹ nhàng. Có tài xế đi đón, có thư ký của một người thân mở cửa, chiếc xe đi đón cũng không phải là loại quá hiếm, quá đắt nhưng những người với mức sống khá giả bình thường thì không thể đi xe có giá hàng chục triệu bath thế này được. Và nhìn xem, em ấy dùng điện thoại cũng không rẻ nhé. Đồ trên người cũng không phải quá thời thượng nhưng cũng toàn của các thương hiệu lớn. Vài thứ em ấy mang cũng không phải không có giá trị đâu.

Thực ra anh không phải dựa vào bề ngoài để đánh giá con người, chủ yếu anh sẽ dựa vào việc tiếp xúc lâu dài, quan sát người ta để xem người ta có phải là mang mục địch gì đó khi tiếp cận anh không.

Cuộc sống của anh là những thứ hào nhoáng nhưng toàn lừa lọc. Anh sinh ra trong môi trường như vậy rồi nên anh không sẵn sàng tin tưởng ai một cách dễ dàng và nhanh chóng. Nhưng khi nhìn vào gương mặt Win, anh cảm thấy cậu bé này có điểm gì đó khơi dậy cảm xúc khác biệt trong lòng mình. Đó là lý do cho những hành động lạ lùng của anh khi va phải Win ở sân bay.

Anh chưa bao giờ phải nhờ vả ai, chưa bao giờ cần người khác giúp đỡ, cũng chưa từng ngồi lên một chiếc xe xa lạ. Vậy mà, toàn bộ hành động của anh đến giờ đều chứng tỏ một điều. Anh đang gặp nguy hiểm.

Đột nhiên có một người hoàn toàn xa lạ lại làm ảnh hưởng đến những lời nói và hành động tức thời của anh thì chẳng phải là điều nguy hiểm sao? Nhưng anh, Bright Vachiravit chấp nhận sự nguy hiểm đó. Càng nguy hiểm thì bản năng mãnh thú trong Bright càng trỗi dạy mạnh mẽ hơn và trực giác cho anh biết, không được bỏ lỡ cậu ấy.

Anh lén nhắn tin cho thư ký của mình báo họ về trụ sở công ty luôn. Không cần chờ anh ở sân bay nữa. Thư ký của anh nhắn lại ngay tức khắc, hỏi anh cần sắp xếp gì không. Anh chỉ đơn giản báo lại, hủy hết lịch trình trong ngày hôm nay của anh đi rồi tắt điện thoại.

"Ủa sao anh Torch lại mang xe của em đi thế này? Bình bình thường bố cũng đi xe này sao? Em tưởng bố đi xe của bố mà?" Win hỏi anh chàng thư ký đang ngồi ghế phụ.

"À chút nữa giám đốc cần đi gặp đối tác nên tôi đã về nhà cậu lấy xe của cậu đi, lâu rồi cậu không ngồi lên nó nên chắc cũng nhớ nó đúng không ạ?" Torch nghiêm cẩn trả lời.

"À cũng hơi nhớ thôi, lâu lắm không lái rồi. Mai kia em phải đi offroad cùng nó lần nữa mới được." Win hào hứng nhắc tới kế hoạch tương lai.

(BRIGHTWIN) CẢM ƠN ĐỊNH MỆNHNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ