Hoàng Cảnh Du trước nay yêu đương đại khái đều không màng hậu quả, cứ yêu hết mình rồi lại dùng hết mình để quên nếu sau này ai đi đường nấy.
Nhưng những người đó không phải Hứa Ngụy Châu.
Cho nên, hắn không làm được.
Quên không được.
.Điện thoại cứ cầm lên rồi bỏ xuống, cái quyết định gọi hay không gọi mãi vẫn chưa thể định hình xong. Hoàng Cảnh Du liền vò rối đầu; nếu gọi thì nên nói cái gì, còn không gọi thì sẽ dần dần cách xa hơn.
Đường nào cũng chết, mà chết cách nào cũng thấy không cam lòng.
Thật là mother it !!!
Đang chuẩn bị phát điên đến nơi thì chị Vi Vi lại xuất hiện, tống cho hắn một xấp giấy vào người rồi ung dung lấy món bánh của idol ra ăn.
Hoàng Cảnh Du ngơ ngác, có còn tình chị em thân thiết mến thương nữa không!
Dù hắn nhìn ánh mắt ngơ ngác để làm nũng hay lên án, người phụ nữ ung dung kia cũng chả cho hắn một cái liếc mắt. Đã uất ức còn ấm ức.
Tức chết Hoàng Cảnh Du.
Không còn cách nào khác, người bạn nhỏ lớn xác này đành cầm xếp giấy được ném lên xem. Là mời tham gia chụp hình và phỏng vấn nữa hả?
“ Không nhận.” Hoàng Cảnh Du dứt khoát nói.
Chị Vi Vi nhàn nhã tiếp lời “ Why?”
“Chị, chị nói tiếng Trung đi !”
“Why?”
“…” Tức.
Thấy hắn hậm hực cũng tội, chị quản lý đành xuống nước “ Được rồi. Sao lại không nhận?”
Hoàng Cảnh Du nghĩ cũng không thèm, liền nói “ Không vui!”
“Ồ. Thì ra người ta có tâm sự nhỉ?”
“Chị, chị đừng đùa nữa được không. Em đã rầu muốn chết đi này.”
Nghe hắn than thở, chị Vi Vi liền đứng lên, cho hắn một cái bát đầu đến choáng váng. Cũng không kịp cho hắn cáo trạng về cái đánh không kịp phòng bị kia, liền lấy xấp giấy mình đã ném trước đó, dùng sức dán sát lại mức thấy rõ, liền lớn giọng nói “ Có thấy không, hợp tác cùng Hứa Ngụy Châu.”
Sau đó lại đập xấp giấy vào mặt hắn một cái, lặp lại “ Là Hứa Ngụy Châu đấy!”
Hoàng Cảnh Du kinh ngạc “ Thật á?”
Chị Vi Vi liền kinh thường “ Xem ra tình yêu khiến con người ta ngờ nghệch đến ngu người luôn nhỉ, thật là…”
Nửa câu sau còn chưa kịp nói thì đã nghe Hoàng Cảnh Du tươi cười hét
“ Nhận, nhận đi chị.”Đúng là không cò tiền đồ gì cả!!!
.“Sao lại là Hoàng Cảnh Du nữa vậy? Có phải ông trời đang trêu em không hay ổng đang đùa giỡn với tình cảm của em?” Hứa Ngụy Châu khi nhận được thư mời thì cuộn người trên sô pha gào thét với A Sử.
A Sử nghe được liền cười bảo “ Chú mày giỡn mặt với ổng thì có, ổng có rảnh đâu mà giỡn với mày. Nói xàm xàm là cho một búa đó nhé!”

BẠN ĐANG ĐỌC
[YuZhou] NẮM TAY.
FanficĐến lúc chính thức mỗi người một hướng Tim bỗng nhiên đau đến tột cùng...