Đỏ và lam- Gam màu biết nói

475 59 14
                                    

- Ồ, có hiểu biết đấy!

- Nhiều lời.

The Ripper nghiêng đầu nhìn vẻ mặt cau có của tôi, hắn bất chợt cười lớn rồi tiến tới ngồi phịch xuống giường, ngay sát bên phải chỗ tôi đang ngồi. Theo phản xạ, bàn tay vội vàng thò xuống bên dưới lớp đệm, rút ra 1 con dao ngắn nhưng vô cùng sắc nhọn, loại dao chuyên dùng trong những cuộc ám sát chĩa về mặt hắn cảnh cáo.

- Tốt nhất mày nên biết tao là ai! Đừng hòng giở trò quỷ.

Hắn cười... Hắn cười lớn thêm 1 lần nữa, ánh mắt của hắn tràn đầy sự giễu cợt, và điệu cười của hắn như thể đang đá đểu tôi vậy. Hắn nghiêng đầu nhìn tôi, nói bằng chất giọng mà hắn cho là ngọt ngào, nhưng thực ra nó the thé như là mấy tên hoạn quan trong phim cổ trang Trung Hoa vậy.

- Ôi chao ơi! Lính thuê của chúng ta ngoài việc diễn kịch giỏi thì cũng rất ra dáng quân nhân đấy. Thư giãn đi anh bạn, the Ripper dù có độc ác và tàn nhẫn thế nào, cũng luôn là 1 kẻ có quy tắc. Tao sẽ không động tới 1 cọng lông của bất cứ 1 kẻ nào không nằm trong sanh sách mục tiêu của tao, và tất nhiên tao cũng chưa từng giết bất cứ 1 ai kể từ khi vào trang viên này. Cơ bản rằng tụi mày đều không phải loại mà tao muốn giết, và trang viên cũng có luật rồi. Chúng ta có cần đề phòng thế không?

- Dù có quy tắc, thì quỷ vẫn là quỷ. Đừng hòng lươn lẹo.

- Rất đúng! Dù tao có quy tắc, thì vẫn có những lúc không kiểm soát được lòng mình. Ngày hôm đó, thật sự là một ác mộng...

- Ngày hôm đó?

- Là 1 ngày có liên quan tới tao, Jack và 1 chút xíu tới mày nữa đấy, Subedar à. Tao biết mày sẽ định hỏi tao cho rõ, nhưng hãy đợi thời gian đi, đến 1 lúc nào đó, tao sẽ cho mày biết tất cả. Còn giờ, việc của tao là ngồi im lặng thưởng thức vở tuồng hường phấn giữa chàng họa sĩ và cậu lính thuê. Ôi chao, 1 kẻ như tao đâu chỉ vì vài lời lỡ miệng mà phá hỏng vở bi hài kịch đầy lãng mạn này chứ.

- Xem ra mày đã biết tất cả? Mày cũng có thể nhớ được những gì Jack trải qua, vậy không sợ Jack sẽ biết được cuộc hội thoại này sao? Một con quỷ đần độn.

- Không biết ai mới là kẻ đần độn ở đây. Mấy mụ y tá lúc shock điện để xóa kí ức, đâu có biết rằng mấy mụ xóa hết của Jack nhưng lại quên xóa của tao. Mấy trò shock điện đó, cơ bản chỉ ảnh hưởng tới phần não của Jack, còn tao thì vẫn nhớ, vẫn biết tất cả. Thêm nữa, giờ này là giờ ngủ của tên họa sĩ, vì vậy tất cả những gì hắn nhớ là hắn đang chìm vào giấc mộng thôi.

- Bái phục bái phục- tôi cười nhìn hắn- không ngờ 1 con quỷ chuyên giết người lại mưu mẹo và xảo quyệt như vậy.

- Không mưu mẹo, lại có thể xứng đáng với cái danh "Ác quỷ sương mù" sao?

Hắn cười nhìn tôi. Chúng tôi cười nói với nhau, đến tận quá nửa đêm mới tắt đèn đi ngủ. The Ripper, không ngờ lại là 1 kẻ rất dễ mến như vậy, hoặc có lẽ do 2 chúng tôi đều là những con quỷ sát nhân, nên trong vô thức tìm thấy sự đồng điệu?

...

Sáng hôm nay là 1 buổi sáng âm u. Tôi sau khi ăn sáng tại nhà bèn tập 1 bài thể dục nhỏ thư giãn gân cốt và cơ bắp chuẩn bị cho 1 ngày mệt mỏi cùng đồng đội.

[JackNaib]Tôi đã lỡ say anh mất rồiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ