Chương 6:Trung nhị = cứng đầu?

1.6K 248 6
                                    

"Đừng có đùa với ta..."

Chợt một chất giọng khàn đục bất ngờ vang lên sau lưng làm Shiyou đứng hình. Cô trừng to mắt quay ngoắt lai, luồng khí lạnh băng chỉa vào người làm cô vô thức lùi ra sau vài bước.

Tròng mắt xám khói sắc bén như dao sục sôi lửa giận

"Đừng có ngạo mạn, con động vật ăn cỏ. Ta vẫn chưa thua"

Shiyou cắn môi định quay lưng chạy thẳng vào trong trường thì không ngờ, một cơn đau buốt như dao chém từ khắp người xộc thẳng lên đại não làm cô thoáng ngừng thở, mất thăng bằng mà ngã thẳng xuống đất.

Không kịp gượng dậy thì đột nhiên một thanh tonfa từ trên cao đang lao vào đầu cô gái trẻ. Shiyou hốt hoảng lăn sang một bên tránh né, thứ vũ khí kia đập thẳng xuống nền đất làm khói bụi văng tung tóe

"Hibari-senpai, đợi--"

Ngay lập tức giơ kiếm gỗ lên đỡ lấy đòn tấn công lao tới như vũ bão, Shiyou há miệng thở dốc, hai cánh tay mỏi nhừ

Cô sắp không chịu nổi nữa rồi. Chỉ còn cách liều thôi

"Em...!!!"

Đột nhiên Shiyou buông kiếm ra khỏi tay. Hành động này trong thoáng chốc làm Hibari sững người. Cô liền chớp thời cơ bật dậy lấy đà lao thẳng vào Hibari, nắm chặt lấy hai cổ tay chàng trai đè xuống

Hibari mở to mắt, định giơ chân đá cô ra thì giọng nói dứt quãng từng nhịp kia làm hắn dừng lại

Đối diện với vị ủy viên trưởng kia, là một đôi đồng tử vàng kim sáng rực

Shiyou nhanh chóng ngồi lên bụng Hibari, vẫn tiếp tục duy trì tư thế đè người. Cổ tay mảnh khảnh gồng sức đến mức nổi cả gân, cô cố lấy lại hơi tiếp tục nói

"Anh--khi nãy... đã ngất đi vài giây rồi... Nhưng bây giờ em cũng đã hết sức.... "

 Shiyou mệt mỏi ngã phịch xuống nền đất bên cạnh Hibari , sắc mặt đỏ ửng lên vì ho quá nhiều. Song trên khuôn mặt lấm lem đất cát vẫn nở ra một nụ cười nhẹ

"... Nên là hòa nhé, được không?"

Hibari tính cách hơi tàn bạo và kiêu ngạo một chút (chắc vậy) nhưng vẫn không phải là người không biết nói lí lẽ. Bây giờ cô có nói thua thì anh ấy chắc kèo cũng sẽ nghĩ rằng cô đang không tung hết sức mà cố tình nói vậy. Mà nói hòa thì cũng chả xong

Nên là kết quả như này là tốt rồi. Làm ơn buông tha cho cô với

Im lặng một lát, xong lại nhìn vóc người nhỏ nhắn gầy ốm của người nằm bên cạnh mình, Hibari nhíu mày. Sau đó tặc lưỡi nói một câu

"Lần sau ta sẽ không nương tay nữa đâu"

Tức là, anh ấy chấp nhận rồi?

Shiyou ôm miệng còn chưa kịp vui mừng thì chất giọng khó chịu của Hibari lại lần nữa vang lên

"Bỏ cái chân của ngươi ra khỏi người ta"

 Cô gái á khẩu, xong lập tức ngó xuống. Đúng là cô đang gác chân lên đầu gối của người Hibari. Mà tại sao lại thế nhỉ?

[KHR] Tôi chỉ là người bình thường,có lẽ?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ