Author: Thiên Lam Tử Vũ
Ngoại truyện: Trịnh Hạo Thạc (4)
Bãi rác khu phía tây, nằm bên ngoài S thị không xa, Lười Biếng ném Hạo Thạc xuống, phủi tay, bỏ đi, để về ngủ thêm giấc nữa. Nãy hắn ta đang ngủ bị Tham Lam gọi dậy tới phòng gia chủ, còn chưa kịp bàn gì, Cô Độc đã xông vào đấu sống chết với Tham Lam, làm tốn thời gian của hắn ta nãy giờ.
Hạo Thạc đáng lẽ nên chết, nhưng không, hắn lại vẫn sống. Trong đống rác bốc mùi, vị máu ít nhiều được che lấp, tang thi chưa thể ngửi thấy, hắn nằm nơi ấy giữ một hơi thở yếu ớt khó phát hiện. Lực lượng lớn thức tỉnh, dù bị phản phệ bởi khế ước của thất giác đoàn, bị xuyên tâm bằng hàng đống chỉ kim loại, nhưng thủy hệ ôn hoà vẫn lẳng lặng bảo vệ trái tim, thủ hộ sinh mệnh của hắn. Cho nên Hạo Thạc vẫn sống, hủy bỏ được khế ước với lá bài Cô Độc, trở về làm hắn trọn vẹn, trở thành một trong số những người đầu tiên tiến hoá, được gọi là tân nhân loại. Vượt quá giới hạn của bản thân, trong thời khắc điên cuồng nhất của mình vẫn giữ lại lý trí. Hắn thành công đột phá, không chết cũng không biến thành kẻ dị biến, người mà chẳng vượt qua được giai đoạn tiến hoá trở thành thứ bị ruồng bỏ.
Chỉ mất một ngày để Hạo Thạc có thể cử động những khớp tay của mình, hạ sát con tang thi đầu tiên phát hiện ra hắn. Hắn ngồi dậy, không biết ngày đêm trôi qua thế nào, bản thân chỉ còn một mảnh trống rỗng. Thế rồi cuối cùng, hắn siết tay, đôi bàn tay chằng chịt những vết cắt thương tổn chưa lành, thề với trời đất, sẽ trả thù cho em, cho người hắn yêu nhất.
Thực lực chưa đủ, Hạo Thạc biết bản thân mình còn không có khả năng giết chết Kim Nam Tuấn, cũng chẳng thể bóp nát con ả Đố Kị xấu xa đã để em ở nơi hoang dã làm mồi cho tang thi. Vì vậy, có một kẻ điên, mặt nạ bao phủ bởi máu khô của người lao vào chém giết tang thi, tìm hiểu lực lượng mà hắn chân chính có được, đồng thời cũng đi khắp mọi nơi, tìm hiểu thông tin về thất giác đoàn nay đã chỉ còn năm người. Cho đến khi cuối cùng hắn cũng chạm mặt Đố Kị ở một hoang thành đô thị đổ nát.
Không, là cô ta tới tìm hắn.
"Kế hoạch trọn vẹn như vậy, tiếc rằng mày lại không chết."
Cô ta cất tiếng, nhưng lại không phải giọng điệu ngạo mạn thường thấy. Đây không phải Đố Kị, đây không phải Bạch Tử Liên luôn thầm yêu Kim Nam Tuấn.
Cô ta là ai?
Hạo Thạc không cất tiếng, ánh mắt vô cảm nhìn Đố Kị như một vật chết. Cô nàng liền cười khanh khách thành tiếng.
"Đừng giận dữ, tôi đến đưa tin tức. Lời vừa rồi là của chủ nhân, chủ nhân thật sự tiếc hận đấy, vì không thể xử lý một gã tranh giành bảo bối với mình."
Dưới chân Đố Kị, những bông tuyết lặng lẽ xuất hiện.
"Nào, tôi cũng không phải cô ả ép bảo bối rơi vào bầy tang thi đâu. Anh chém giết tôi cũng chẳng ích gì, trừ khi anh thật sự không muốn gặp lại Tiểu Kỳ nữa."
"Tiểu Kỳ?"
"Mẫn Doãn Khởi, hay lại là Mẫn Doãn Kỳ. Người mà mọi kẻ dị biến như chúng tôi yêu quý, sao có thể chết dễ dàng như vậy được."
BẠN ĐANG ĐỌC
AllGa || Hắc ám
FantasíaDoãn Khởi trọng sinh, tìm lại những gì mình bỏ lỡ ở kiếp trước. #Tử Vũ #2018: bắt đầu fic này với 3 chương #2019: chúc mừng sinh nhật 27 của Lil Meow Meow viết thêm được hơn 10 chương #2020: Bangtan các anh trở lại nên quay về tiếp tục viết...