Chương 15.
Bộp.
Tấm lưng bé nhỏ va mạnh vào thành ghế dựa.
- Thật bực mình! Làm việc đã lâu, chuyện như vậy dám để xảy ra?!
- Thưa...tổng...giám đốc...không hiểu tại sao...
- Ngoài vụ đó ra còn vụ nào bị hư hỏng như thế không?
- Thưa không...
- Công ty đã vào lại quy củ như trước rồi chứ?
- Vâng...
- Anh ra ngoài đi.
- Vâng, tổng giám đốc.
Vương Nguyên hai tay day day huyệt thái dương, vắt óc suy nghĩ.
Công ty dạo này làm gì có tuyển thêm nhân viên mới nào? Cũng không hề có chuyện bị trộm đột nhập vào ban đêm. Thế thì làm cách nào mới làm hàng hóa bị phá hỏng hàng loạt như thế? Không những thế đấy còn là vụ làm ăn lớn giữa hai tập đoàn công ty Hạ Nhất với Thiên Hoàng. Vậy mà Vương Nguyên không hề biết gì, thật bực mình!
***
- Mừng cậu chủ đã trở về Trùng Khánh.
- Ừ. Bố tôi đâu?
- Thưa cậu chủ, ông chủ hiện đang ở công ty.
- Vâng.
Bước từng bước vào nhà, căn nhà đã lâu rồi không tồn tại sự hiện diện của anh.
Bước chân vào phòng khách, anh nhận ra ngay dáng người quen thuộc đang bắt chéo chân ngồi ngay sofa.
- Ở Ý hết thú vui nên cậu mới về đây à?
- Nhất Lân, sao biết tớ về mà đợi?
- Cậu nghĩ Lưu Nhất Lân này là ai?
- Đúng rồi nhỉ, haha.
- Ha, biến mất gần 14 năm trời bây giờ trở về chỉ có thế thôi à?
- Tớ còn biết nói gì đây?
- Dịch Dương Thiên Tỷ...Lưu Chí Hoành, nó nhớ cậu lắm đấy.
- Đừng nhắc về em ấy, em ấy và tớ hiện giờ đã là người xa lạ.
- Đồ ngốc, Chí Hoành ở đây vẫn ngày đêm trông ngóng đợi cậu về!
- ...
- Cậu có thể nói ra những lời nói vô trách nhiệm như vậy sao?
- Nhất Lân, tớ mệt rồi.
- Nể tình cậu vừa từ máy bay xuống, thôi tớ về đây.
- Ừ, không tiễn nha.
- Thiên Tỷ, cậu vẫn khốn nạn như ngày nào.
- Haha, tớ mà.
Lưu Nhất Lân lên chiếc ôtô của mình phóng một mạch về căn hộ đó.
Căn hộ của cậu ấy.
***
Cạch.
- Tiểu...tiểu Lân? Là anh phải không? - Một giọng nói vang lên trong bếp, một giọng nói mà anh cho là thanh âm dịu dàng nhất trên đời này.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic] [KaiYuan] [Khải-Nguyên] Này, anh là của em nhé?
Hayran Kurgu_14 năm trước_ "Em giả làm người yêu của anh, đó là điều kiện đấy!" _14 năm sau_ "Chúng ta chưa từng hủy bỏ điều kiện đó phải không? Bây giờ em vẫn là của anh chứ?" __14 năm trước là anh nói ra điều kiện__ __14 năm sau là cậu nhắc lại...__ **Anh l...