Chương 108: Cuộc Sống Có Mấy Lần Vật Lộn, Đọ Sức

4 0 0
                                    

Nhan Như Y mượn cơ hội đưa tài liệu, đi vào phỏng Tổng giám đốc!

“Khụ khụ… khụ khụ…” Anh dựa vào bàn làm việc, liên tục ho khan!

Thấy cô đi tới, anh nhíu mày, tràn ngập nghi vấn nhìn cô!

Anh không gọi cô vào mà!

Nhan Như Y hiểu nghi ngờ của anh!

“Đây là thuốc chống sưng và thuốc ho, dùng rất tốt, anh dùng thử xem! Đúng rồi, còn có thuốc cảm, chỉ là uống xong thuốc này sẽ buồn ngủ, nếu không bận, anh nên uống một viên.” Nhan Như Y đặt thuốc lên bàn, cẩn thận nhắc nhở. “Thuốc chống sưng một ngày uống ba lần, mỗi lần ba viên, thuốc ho mỗi ngày ba lần, mỗi lần hai viên.”

Nói xong, cô mở chai nước đặt lên bàn anh.

“Cảm ơn!” Anh rất nghe lời nhận lấy, uống thuốc.

“Nếu công việc không nhiều, anh nên đến bệnh viện kiểm tra một chút!”

“Ừ, nếu nghiêm trọng anh sẽ đi!” Anh trở lời.

Nhan Như Y lại rất lo lắng nhìn anh, mắt nhìn lên cổ tay anh. Anh lập tức hiểu ý của cô, cười nói. “Anh không hít thuốc phiện, chỉ là trước kia có đi châm cứu!”

Mặc dù bây giờ cơ thể anh rất khó chịu, nhưng nhìn cô quan tâm mình, anh rất vui, nguyện ý giải thích hiểu lầm một chút!

“Có thật không?” Nhan Như Y không tin, sau đó chỉ lên cổ tay mình. “Ai lại châm cứu vào chỗ này? Nếu làm thì phải ở sau lưng!”

“Anh nói thật, em có thấy cơn nghiện của anh phát tác lúc nào chưa?” Anh nhắc nhở cô.

Nhan Như Y nghiêm túc nhớ lại, thật đúng là không có.

“Đúng không, cho nên thật sự anh không hít thuốc phiện, đều do em suy nghĩ lung tung!”

Hiện tại, Nhan Như Y cảm thấy mình thật ngu ngốc, vội vã chất vấn anh. “Vậy tại sao từ lúc bắt đầu anh không nói cho em rằng anh không hít thuốc phiện? Là từ lúc bắt đầu anh đã cố ý khiến em hiểu lầm!”

“Anh nói không, là em không chịu tin anh!” Anh tiếp tục nhắc nhở cô. “Sau đó, em lại khuyên anh không nên hít thuốc phiện nữa, anh rất cảm động. Dĩ nhiên, anh cũng đồng ý với em anh không hít nữa, vì anh sẽ không hít, cũng không phải lừa em!”

Mặc dù làm ra một chuyện cực kỳ xấu hổ, nhưng biết anh không hít thuốc phiện, cô rất vui, tảng đã lớn nằm trong lòng cô cuối cùng cũng dời đi.

“Anh thật đáng ghét, hại em khổ sở rất lâu!”

Hoắc Doãn Văn chạy lại gần cô, đứng đối diện với cô. “Cảm ơn đã khổ sở vì anh, lo lắng cho anh, anh rất cảm động!”

“Anh không có chuyện gì là được rồi, em ra ngoài làm việc!” Nói chuyện về cá nhân, Nhan Như Y có chút kháng cự! Nếu cấp trên và nhân viên thì không nên nói về vấn đề riêng tư, vừa rồi là vì cô mất khống chế!

Anh biết cô đang băn khoăn vì điều gì. “Mặc dù em không muốn quan hệ của chúng ta thay đổi lớn, nhưng bạn bè quan tâm nhau cũng là chuyện bình thường. Chúng ta đừng kiêng dè như vậy được không? Luôn luôn chú ý đến giới hạn và quy tắc, rất mệt, cũng hao tổn tinh thần. Cần nghĩ chuyện này nên hay không nên làm, lời này nên hay không nên nói, không phải điều này quá cứng nhắc sao?”

Tổng Giám Đốc Cặn Bã, Xin Anh Đừng Yêu TôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ