Chương 32

646 85 6
                                    

Cả buổi họp xoay quanh việc sự xuất hiện của Định Nhẫm Cung. Định Nhẫm Cung nói mới thì không phải, bởi vì bây giờ bọn họ mới phát hiện ra. Nhưng qua việc vừa rồi có thể xác định tám phần Định Nhẫm Cung không có ý đồ tốt, một môn phái ẩn thân lâu dài, nắm giữ nhiều pháp bảo cổ vật hại người chẳng biết bao lâu nữa sẽ gây nên sóng gió. Cơ mà bên Huyễn Hoa Cung lại chưa có động tĩnh gì, bọn họ cũng chỉ lại âm thầm điều tra.

Mà, trực giác của Đại Thần thật không phải hạng xoàng. Vốn tưởng xong xuôi được hưởng một chuyến "du lịch" rồi thì Thượng Thanh Hoa lại bị đổ một công việc lên đầu. Nói là một công việc không có nghĩa là nhàn hạ dễ làm, công việc này còn nặng gấp trăm lần so với lo cơm áo cho cả phái cơ.

"Vãn bối có việc muốn trình lên, làm phiền các phong chủ nghe một chút"_ Giang Trừng cao giọng nói, lời nói ý tứ rõ ràng không cho người ta cơ hội từ chối.

Nhạc Thanh Nguyên theo lẽ thường đáp một câu đồng ý, Giang Trừng ôn tồn trình bày: "Theo vãn bối biết, sau âm mưu hợp nhất ba giới kia tu chân giới không có sinh cố sự quá lớn, là nhờ các môn phái bắt tay nhau bình loạn, một phần do ma tộc yên vị"_ Hắn sâu xa liếc Lạc Băng Hà một cái, không ai phát hiện_ "Nhưng bù lại là đa số đệ tử không thể bộc lộ tài năng, thành ra hiện tại chưa có bao nhiêu người gọi là xuất chúng. Tu tiên lấy sử dụng tiên kiếm làm đầu, tuy nhiên bên cạnh đó cũng cần pháp khí bổ trợ giao đấu nếu đang ngự kiếm. Giả sử như Thanh Tĩnh Phong cũng có một số đệ tử sử dụng cầm huyền rất tốt, nếu dùng là pháp bảo khẳng định có thể phát triển vượt bậc. Nên là, đệ tử đề xuất cung cấp cho từng đệ tử thêm một pháp bảo tùy thân, tiện việc tu luyện phòng trừ hậu hoạn sau này. Hơn nữa, Định Nhẫm Cung đệ tử được biết cũng có vô vàn bảo vật, sợ nếu muốn gây hoạ chúng ta lại yếu hơn một mặt, chi bằng cấp từ bây giờ tận dụng thời gian sử dụng cho quen..."

Thượng Thanh Hoa càng nghe sắc mặt càng xanh lét. Đùa à, bới đâu lắm pháp bảo như vậy ngay bây giờ, sợ mất một năm còn chưa kiếm đủ cho Thương Khung Sơn phái có gần chục ngàn người, kiểu này bảo An Định Phong đi làm khổ sai còn muốn tốt hơn rất nhiều á. Thế mà mấy phong chủ đỉnh khác lại gật gù như đúng rồi, hắn đành phóng ánh mắt cầu cứu Thẩm Thanh Thu, má nó nhận lại lại là cái cười đểu của y. Nhìn đến Liễu Thanh Ca, ý bảo y nhắc Giang Trừng tém tém chút đi còn cứu vớt cái An Định Phong này, ai ngờ y trực tiếp ngó lơ.

Thượng Thanh Hoa phản bác, nhưng là bất lực. Mỗi lần mở miệng nói một câu cái lại bị Giang Trừng liên tục ném lại một đống lí luận, hơn nữa còn rất thuyết phục. Hắn còn tưởng là bản thân đang ở phiên tòa và thủ vai bị cáo ấy chứ, tự hỏi rốt cuộc Giang Trừng đã chuẩn bị văn bản dài thế nào để làm người khác câm nín như vậy.

Trước khi lâm vào cảnh hục mặt lao động thì Thượng Thanh Hoa lại có ý nghĩ rất ngớ ngẩn. Hắn suy tư rốt cuộc Giang Trừng giấu phao ở đâu, không thể mới đến lại có thể lôi lên một đống sự kiện ở đây được, có khi đến quán nước dưới núi mới mở ngày nào giờ nào Giang Trừng đều biết cũng nên.

Thượng Thanh Hoa đã mất hoàn toàn ý chí chống đối.

Lại nói, Thẩm Thanh Thu ngó lơ thì cũng thôi đi, đến Liễu đại thần cũng tùy hắn bài trí, có phải là cái phái này thiếu nhân lực đến mức phải nhờ một tiểu đệ tử vạch chiến lược?

[Trừng trung tâm] Trọng sinh chi tố quỷ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ