Trên đường đến tiệm cơm. Ỷ vào việc trời đã tối, trong xe lại không bật đèn không ai nhìn thấy. Dư Thúy không bỏ tay ra, vẫn viết viết vẽ vẽ trong lòng bàn tay Thời Lạc. Lúc đầu là viết tiếng Trung, một lát sau lại viết chữ lating.
Thời Lạc sợ bị đồng đội trong xe nhìn thấy nên vẫn không dám nhìn Dư Thúy. Tay trái cậu để xuống bên cạnh chân, để yên cho Dư Thúy viết chữ. Tay phải gối ra sau đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Ngoài mặt lạnh lùng, trong lòng cùng trong lòng bàn tay đều ngứa ngứa.
Thời Lạc nhận thấy Dư Thúy đang viết chữ lating, trong lòng yên lặng phun tào. Trình độ tiếng anh gà vịt vẫn đủ để thể hiện tình yêu hả?
Thời Lạc vẫn đang bảo lưu kết quả thi đại học. Lại nghỉ lâu quá, quả thật không còn cơ hội. Nhưng cậu tốt xấu gì cũng từng là học bá. Tiếng anh hằng ngày vẫn có thể hiểu. Cậu chú tâm cảm nhận, trong đầu nhẩm từng chữ cái Dư Thúy viết ra, nhưng……
Thời Lạc nhíu mày quay đầu liếc mắt nhìn Dư Thúy, mặt đầy hoang mang.
Dư Thúy viết thứ gì vậy? Mấy chữ này gộp lại đều không ra từ gì……
Nhìn vào cái bóng in trên kính xe giữa mông lung ánh đèn. Thời Lạc thấy Dư Thúy rũ mắt nhìn lòng bàn tay mình, viết rất nghiêm túc.
Dư Thúy miệt mài tiếp tục viết, tốc độ đầu ngón tay hoạt động càng nhanh. Thời Lạc không tin cái này là giả, ngưng thần chú tâm cảm nhận. Một lát sau thấp giọng bực bội nói, “Tiếng Đức sao?”
Dư Thúy cười mà không nói.
Thời Lạc thấp giọng nhíu mày nói, “Nhưng em không hiểu tiếng Đức.”
Dư Thúy nhanh chóng viết xong hai từ cuối cùng, cầm tay Thời Lạc, nhẹ giọng nói, “Thì bởi vì em không hiểu nên mới viết.”
Thời Lạc lông mày giãn ra, không đợi cậu hỏi lại, Dư Thúy lại viết vào lòng bàn tay cậu: [ Lời anh muốn nói có chút hạ lưu, không có cách để viết bằng tiếng Trung. ]
Thời Lạc quay đầu, một lần nữa nhìn ra ngoài cửa sổ. Cậu giật giật, trong lòng vô số bình luận điên cuồng lướt quá.
Đi đánh bên Châu Âu hai năm, cũng không thấy anh ấy đi đến trường học cái gì. Ở Đức ngây người hai năm, chính là vì chuyên tâm học tiếng Đức làm cách nào để đùa cợt người khác sao?
Trong xe này Dư Thúy, Thần Hỏa, Puppy, ba người đều biết tiếng Đức, vì sao chỉ có Dư Thúy ưu tú như vậy?
Mình vì sao vì bị lời nói và việc làm của Thần Hỏa chọc mà chỉ chuyên tâm học vài câu chửi mẹ nó bằng tiếng Đức, không học cái khác?
Lúc trước không cố học. Bây giờ không có cái dùng mới thấy ân hận mà.
Dư Thúy rốt cuộc là vừa nói cái gì a a a……
Mình cũng đã thành niên, chưa ăn qua thịt heo thì cũng đã sớm gặp qua heo đi xe. Sóng to gió lớn gì mình chưa từng thấy chứ? Rốt cuộc cái hạ lưu mà Dư Thúy nói đến mức nào mà đến nỗi không có cách viết bằng tiếng Trung?
Thời Lạc đem cái sườn mặt đang nóng lên cọ vào kính xe lạnh lẽo. Trong lòng 1001 lần cảm thấy fan Dư Thúy thật là tuệ nhãn như đuốc. Từ khi Dư Thúy mười lăm tuổi đã nhìn ra tương lai nhất định là một tra nam.
BẠN ĐANG ĐỌC
FOG [ ĐIỆN CẠNH ] (Từ Chương 55) - Gnart154
RomanceTác giả: Mạn Mạn Hà Kỳ Đa Edit dựa trên wikidich.com Vì đang đọc dở editor lại không thấy ra nữa nên phải tự làm để có cái đọc.