A di đang lau hành lang tầng hai. Dư Thúy cùng a di chào hỏi. Đứng trước cửa kính ra sân phơi dựa tường xem di động.
A di liếc mắt nhìn Thời Lạc ngoài sân phơi. Dùng tiếng Thượng Hải nhắc nhở vài câu, tuổi còn nhỏ hút thuốc hại phổi đủ thứ. Dư Thúy tán đồng gật đầu, "Vâng, lát con nói em ấy."
A dwi rất nhanh đã lau sạch hành lang. Xách cây lau nhà với thùng nước xuống tầng một. Dư Thúy lúc này mới xoay người đẩy cửa đi vào sân phơi.
Thời Lạc hơi hơi híp mắt tựa vào lan can trên sân phơi. Điếu thuốc trong miệng đã hút sắp hết. Dư Thúy đi qua, từ phía sau lấy điếu thuốc trong miệng Thời Lạc ném vào gạt tàn thuốc trên sân phơi.
Dư Thúy cách Thời Lạc rất gần. Thời Lạc theo bản năng quay đầu lại nhìn thoáng qua. Thấy hành lang lầu hai không có ai mới dựa lại vào lan can.
“Sợ cái gì? Ai thấy thì thấy.” Dư Thúy dựa vào người Thời Lạc, nhẹ giọng nói, “Vừa rồi, cũng là cố ý làm anh đau lòng sao?”
“Lần này thật sự không phải.” Thời Lạc có hơi xấu hổ, giải thích, “Vốn dĩ không chú ý đang nói gì…… Dù sao lần này không phải cố ý.”
Dư Thúy gật đầu lặp lại nói, “Lần này không phải cố ý……”
Dư Thúy nhịn cười, “Cho nên em thừa nhận, trước kia là cố ý làm anh hỏng trạng thái?”
Thời Lạc không được tự nhiên, nhổ một cái gai xương rồng, “Đã nhận lâu rồi mà, đừng hỏi nữa…… Ít nhất là hiện tại không nghĩ làm anh đau lòng.”
Dư Thúy lại lần nữa bắt lấy trọng điểm, “Ít nhất là hiện tại?”
“Anh hiện tại đối tốt với em như vậy…… không muốn cùng anh tìm đường chết.” Thời Lạc cầm chậu xương rồng cho nó xoay nửa vòng, tiếp tục véo cái gai xương rồng ở chỗ khác, biểu tình lạnh lùng, nói ra lại có chút đe dọa, “Chờ đến lúc anh lại không tốt với em, em sẽ lại lôi chuyện cũ nói với anh."
Dư Thúy lẳng lặng nghe, ngực hơi hơi đau.
“Cho nên trước kia mỗi lần cố ý nói làm anh đau lòng, đều là……” Dư Thúy nhẹ giọng nói, “Lúc đấy em cảm thấy anh đối xử với em không tốt à? Hóa ra anh nhiều lần không tốt với em vậy sao?
Thời Lạc nhấp nhấp môi, cũng không phản bác, qua một lát thấp giọng nói, “Lúc trước anh muốn đưa em đến NSN, em không có lý nào còn cảm kích anh chứ? Đã bảo không nhắc nợ cũ…… Đừng nói nữa.”
“Hỏi chút thôi, không cần đau lòng anh.” Dư Thúy cũng không phải muốn nói lại chuyện năm trước, nhưng chỉ cần chuyện có liên quan đến Thời Lạc, Dư Thúy đều muốn biết, "Lúc trước vì sao không hẹn xóa tài khoản với anh?"
Lý do Thời Lạc nói ra không hợp lý. Cho dù lúc ấy hai người đều vừa đổi chiến đội mới, cũng vừa đổi tài khoản mới. Nhưng nếu thật sự đánh xóa tài khoản cũng đủ thương gân động cốt rồi.
Tuyển thủ chuyên nghiệp xóa tài khoản thực tế là một việc rất phiền toái. Sau khi xóa tài khoản sẽ phải đến công ty trò chơi xin tài khoản chuyên nghiệp mới. Còn phải nói rõ ràng tài khoản trước có vấn đề gì mà phải bỏ, “Em với anh hẹn xóa tài khoản, sau đó mà thua thì thật mất mặt. Lại phải nhờ bên liên đoàn cấp cho tài khoản khác." Loại lý do này nếu thật sự bị đệ trình lên phía liên đoàn, cơ bản chính là trong nháy mắt sẽ truyền đi khắp bốn đại chiến khu. Tin tức này sẽ làm công ty trò chơi tất cả đều khiếp sợ.
BẠN ĐANG ĐỌC
FOG [ ĐIỆN CẠNH ] (Từ Chương 55) - Gnart154
RomanceTác giả: Mạn Mạn Hà Kỳ Đa Edit dựa trên wikidich.com Vì đang đọc dở editor lại không thấy ra nữa nên phải tự làm để có cái đọc.