Chương 5

9 0 0
                                    

Đêm này Ân Dao không hề yên giấc, toàn mơ những thứ linh tinh vớ vẩn. Ba giờ sáng cô tỉnh lại, rồi không cách nào ngủ tiếp được. Cô muốn tìm chuyện để làm, thế là sau đó ở lì trong phòng rửa ảnh cho tới hừng đông. 

Đến sáu giờ Ân Dao đi ra tắm, cô nhìn bên ngoài cửa sổ sát đất, thế giới đang dần dần thức tỉnh. 

Nắng sớm thật đẹp. 

Ân Dao một mình ở nhà hưởng thụ cảm giác ăn không ngồi rồi cả nửa ngày, qua buổi trưa mới tỉnh ra. Hai giờ chiều cô lững thững tới công ty, hôm nay cô không có lịch chụp, nhưng ba phòng chụp của Yin Studio cũng không để trống. Trong đó hai phòng được cho thuê, phòng còn lại là công ty hợp đồng với nhiếp ảnh gia đang chụp, người mẫu là Chu Thúc. 

Việc này do Ân Dao sắp xếp hồi tuần trước, công tác chuẩn bị đã hoàn tất, là cô tự mình xác định phương án. Có điều đến tối hôm qua mới cùng nhiếp ảnh gia chốt lại là chụp vào hôm nay. Tất nhiên, cũng là mười một giờ đêm qua mới thông báo cho Chu Thúc. 

Ân Dao đi thẳng tới phòng C xem tiến độ chụp ảnh, lúc cô bước vào thì vừa khéo chụp xong một bộ phong cách phục cổ. Chu Thúc đang muốn đi thay quần áo chợt thấy cô đến, hắn có chút kích động rồi như có chút dè dặt cẩn thận vẫy tay chào cô. Thấy Ân Dao cong cong khóe môi nhìn mình bất giác hắn cũng cười tươi, sau đó mới đi theo trợ lý chụp ảnh vào phòng hóa trang. 

Nhiếp ảnh gia gọi Ân Dao đi qua xem hình, thảo luận cùng cô một chút. Đến khi bọn họ bắt đầu chụp bộ kế tiếp thì Ân Dao liền rời khỏi đó, trở về văn phòng. 

Năm giờ rưỡi Chu Thúc chụp xong thì tới quán cà phê trong khu làm việc tìm cô. Lần này Ân Dao kể lại cho hắn tình hình bên New York, nhìn hắn để xác nhận: "Suy nghĩ thật kỹ chưa?" 

Chu Thúc rất nghiêm túc gật đầu: " Cơ hội tốt như vậy, chắc chắn tôi không thể bỏ qua. Dù cho sau này không có kết quả gì, tôi cũng sẽ không hối hận" 

Dường như đối với câu trả lời này Ân Dao tương đối tán đồng, cô gật đầu với hắn và nói: "Nếu như gặp phải khó khăn gì, có thể dùng email liên lạc cho tôi" 

Mấy ngày qua đi, Chu Thúc đã từ trạng thái kích động dần dần chuyển sang bình tĩnh. Hắn ngập ngừng một lát rồi lấy hết can đảm để hỏi cô: "Chị Ân Dao, vì sao chị đối tốt với tôi như vậy?" 

"Có à?" Ân Dao nói, "Chẳng qua là cảm thấy điều kiện của cậu không tồi, hẳn phải có thêm nhiều cơ hội tốt." 

"Thế nhưng nếu như tôi đi, thì không thể..." Chu Thúc không nói tiếp chỉ lưỡng lự nhìn Ân Dao. Ý tứ đã rất rõ ràng, nếu như hắn rời khỏi Bắc Kinh sẽ không thể cứ nghe cô gọi là đến giống như trước đó. Ân Dao làm như vậy, là cho hắn lợi ích to lớn đồng thời cũng chặt đứt quan hệ với hắn. 

Cho dù thật ra mối quan hệ đó cũng không được tính là thế nào, nhưng dẫu gì cũng có chút liên quan. Dĩ nhiên Ân Dao hiểu ý hắn, hiếm khi cô thoáng nghẹn lời, không biết đáp lại ra sao. 

Cô chỉ cần gặp dịp thì chơi, nhưng Tiết Phùng Phùng đã dạy cô một đạo lý rất đơn giản, đừng dính dáng với bất kì một người đàn ông nào quá lâu, càng lâu càng dễ thành thói quen, dễ mất kiểm soát, dễ không tỉnh táo. Phàm là người, một khi không sáng suốt sẽ chỉ còn cách "giẫm lên vết xe đổ" không xa. 

Ai Sợ Ai - Quân Ước Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ