Cả đêm Ngô Tà không ngủ ngon, cuối cùng vẫn lo lắng hôm sau Trương Khởi Linh không đi học, từ sớm đã đến trường chờ hắn, nhưng chờ đến khi chuông vào học vang lên cũng không thấy Trương Khởi Linh.
Tiết Ngữ văn học được một nửa, Trương Khởi Linh đẩy cửa phòng học bước vào. Giáo viên hỏi hắn tại sao đến muộn, hắn thản nhiên trả lời "Bị sốt", sau đó được giáo viên cho vào lớp.
Trương Khởi Linh đến chỗ ngồi của mình, ngồi xuống, lấy sách giáo khoa và bút ra, động tác lưu loát, cả quá trình không thèm chớp mắt, giống như xem Ngô Tà bên cạnh như không khí. Ngô Tà cảm thấy rất xấu hổ, nhưng khi cậu thấy sắc mặt Trương Khởi Linh tái nhợt hơn so với ngày thường lại có chút đau lòng.
"Cậu bị sốt sao không ở nhà nghỉ ngơi?"
Trương Khởi Linh thản nhiên đáp lại: "Tránh ra."
"Sao cậu lại bị sốt? Có đau ở đâu không?"
Trương Khởi Linh không ngẩng đầu lên, tay bận ghi chép, vứt lại cho cậu hai chữ: "Không sao."
Ngô Tà bỗng nhiên có ảo giác mình không quen Trương Khởi Linh: "Cậu sao vậy?"
Trương Khởi Linh không trả lời.
Ngô Tà chưa từ bỏ ý định, lại hỏi tiếp: "Cậu rốt cuộc bị sao vậy?"
Trương Khởi Linh vẫn không trả lời.
"Thôi được. Cậu không để ý tới tớ cũng chẳng phải chuyện hiếm gì." Ngô Tà dỗi không thèm nói chuyện với Trương Khởi Linh nữa.
Lại một ngày trầm mặc. Bàn Tử thấy bầu không khí có chút lạ, nói chuyện đều nhẹ giọng hơn, chỉ sợ hai người trút lửa giận lên đầu mình.
Tan học, Trương Khởi Linh cầm cặp về trước, động tác nhanh chóng, không chút dây dưa, hơn nữa từ đầu đến cuối không thèm liếc mắt nhìn Ngô Tà một cái. Thấy Trương Khởi Linh đã đi xa, Bàn Tử mới dám hỏi Ngô Tà: "Thiên Chân, hai người cãi nhau à? Tiểu Ca đang tức giận sao?"
"Mặc kệ, tớ chả có quan hệ gì với cậu ta hết." Quen Bàn Tử đã lâu, tiếng Trung của Ngô Tà càng ngày càng tốt, chỉ là giọng điệu có chút kỳ quái.
"Tớ thấy sắc mặt Tiểu Ca không đúng lắm, trắng bệch như ma í, không phải là còn sốt chứ?"
"Hả... Còn sốt? Buổi sáng cậu ấy bảo là hạ sốt rồi mà."
"Tớ nghĩ cậu vẫn nên đi xem hắn đi, hắn sống một mình, ngã bệnh thật thì làm sao bây giờ?" Bàn Tử biết Ngô Tà và Trương Khởi Linh ở cùng một tiểu khu, hơn nữa Ngô Tà thường hay qua nhà Trương Khởi Linh chơi máy tính, trong ấn tượng của hắn, quan hệ giữa Ngô Tà và Trương Khởi Linh hơn hẳn bình thường.
"Hắn bị bệnh mà cậu không đau lòng à?"
"Cậu mới đau lòng! Cả nhà cậu đều đau lòng!"
"Đúng vậy đúng vậy là tớ đau lòng, cậu phải đi xem Tiểu Ca đó, biết chưa?"
Ngô Tà không nói gì, dọn đồ xong liền đi. Bàn Tử đứng cười khúc khích, A Ninh đi qua liền vỗ đầu hắn một cái: "Tự nhiên bị chập mạch à?"
"Tớ đang vui thôi." Bàn Tử tiếp tục cười, "A Ninh, giờ tớ hỏi cậu nhé, cậu có từng thấy Trương Khởi Linh giận dỗi chưa?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đạo Mộ Bút Ký đồng nhân| Bình Tà] Lạc lối (Hoàn)
FanfictionLạc lối / 迷途 Tác giả: Trường Lam (长岚) CP: Bình Tà (Muộn Du Bình x Ngô Tà) Thể loại: đồng nhân, đam mỹ, hiện đại, vườn trường, ít ngược, 1x1 HE. Tình trạng: Hoàn (10 chương) Edit: Thanh Thảo Nguồn: https://zhanglan00522.lofter.com/ Đôi lời của editor...