Chương 16: Chơi đùa xoay quanh

237 13 1
                                    

Trần Thiên Thiên bước lên xe ngựa, không cẩn thận đạp phải tà váy ngã về phía sau.

"Cẩn thận, Thiên Thiên." Giọng nói ôn nhuận của Bùi Hằng vang lên, hắn một tay nắm lấy eo nàng kéo vào lòng, ánh mắt có chút trách cứ.

"Ha, ha... Cảm, cảm ơn." Trần Thiên Thiên chưa định thần lại được, ngơ ngác nhìn hắn.

Bùi Hằng gõ trán nàng, cười nói: "Ngươi như vậy, ta không yên tâm. Không bằng ta cho người đi theo ngươi, thay ta chăm sóc cho ngươi."

Dứt lời, hắn trầm giọng nói: "Tử Anh, ra đây đi."

Tô Tử Anh chậm rãi đi tới trước mặt Trần Thiên Thiên, chấp tay áo nói: "Thuộc hạ Tô Tử Anh, bái kiến Thiếu thành chủ!"

"Tô... Tử Anh?! Anh Anh?!" Trần Thiên Thiên lắp bắp nhìn hắn, thử gọi.

"Gì? Sao ngài biết tên thân mật của thuộc hạ?!" Tô Tử Anh kinh ngạc hỏi.

Trần Thiên Thiên đương nhiên biết hắn! Phải nói là nàng rất hiểu biết nhân vật này! Thần trợ công trong truyền thuyết! Trong kịch bản, chính một tay hắn tác thành cho Hàn Thước và Sở Sở nên duyên! Hắn ngay cả Hàn Thước cũng có thể tính kế, làm Hàn Thước ăn mệt vài lần! Nhân vật khó chơi! 

"Bùi Hằng, vẫn là thôi đi! Ta cảm thấy ta có thể tự chăm sóc cho bản thân! Ngươi cứ yên tâm!" Trần Thiên Thiên vỗ ngực đảm bảo nói.

"Đó là ngươi cảm thấy, Thiên Thiên." Bùi Hằng không đồng ý nhìn nàng, có chút bá đạo nói: "Mang hắn theo, ta mới có thể an tâm để ngươi rời xa ta."

"..." Trần Thiên Thiên: Ngươi nói thì hay rồi, ta không mang hắn theo ngươi cũng làm gì được ta.

"Thiên Thiên, đợi ngươi trở về, hôn ước giữa chúng ta cũng nên thực hiện rồi." Bùi Hằng ôn nhu vỗ đầu nàng, cười nói.

Trần Thiên Thiên cứng đờ, giật mình nhìn hắn. Luận về tướng mạo, Bùi Hằng không thua gì Hàn Thước. Nếu Hàn Thước tà khí ngông cuồng, nham hiểm mưu lược, sói đội lốt cừu, dựa vào một khuôn mặt xinh đẹp tiểu bạch kiểm lừa gạt thiên hạ, tự cao tự đại không coi ai ra gì thì Bùi Hằng phong tư thanh cao, khí chất nhã nhặn, khiêm khiêm quân tử nhan như ngọc, đôi lúc còn có chút phúc hắc, bá đạo. Đúng rồi, Bùi Hằng cao hơn!

Quả nhiên Bùi Hằng càng tốt! Đại ma vương ai muốn thu ai thu!

Trần Thiên Thiên mím môi, kiên định nói: "Đợi ta về chúng ta hẹn hò đi, Bùi Hằng."

Bùi Hằng ngẩn ra lặp lại: "Hẹn hò?"

"Chính là, ta cùng ngươi có cái ước hẹn. Tái kiến!" Trần Thiên Thiên xách ống quần chạy vào bên trong xe ngựa, không đợi Bùi Hằng nói tiếp.

"Công tử, ta..." Tô Tử Anh dò hỏi.

Trần Thiên Thiên xốc lên màn xe, nhìn ra nói: "Anh Anh, lên xe!" 

Dù gì chuyến này đi không có Hàn Thước, mang Tô Tử Anh theo cùng hắn giao lưu cảm tình cũng không tồi.

"Vâng!" Tô Tử Anh mắt sáng lên, tạm biệt Bùi Hằng ngồi vào trong cùng Trần Thiên Thiên trò chuyện.

Bùi Hằng nhìn xe ngựa đi xa, thở dài, cũng may Thiên Thiên vẫn còn chưa nảy sinh tình cảm với Hàn Thước, nếu hắn không ra tay trước, rất có thể nàng sẽ động lòng với người khác.

[ĐN Trần Thiên Thiên] Hàn Thước, về nhàNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ