CHỜ CẬU
CHAP 1: SỰ GIẢI THOÁT CỦA LOÀI HOA.
Thể loại: ngược, au hanahaki, hoàng tuyền, 1×1, HE,...
____________Kakashi chết giữa một biển hoa.
Giữa những cánh hoa đỏ rực mỏng manh thấm đẫm huyết tươi, vô tình làm nổi bật lên một nam nhân tóc bạc say ngủ. Người kia không như thường ngày vui cười, cũng không phải bồi thêm mấy câu khiến người ta phát điên. Giờ đây lại yên tĩnh đến lạ kỳ, giọt máu từ cánh hoa dính lên mái tóc anh, nhuộm sắc. Chẳng ai nghĩ anh sẽ chết đi như thế, chẳng hề có ai tưởng tượng được đệ lục đại nhân ngày hôm trước còn đứng trước mắt họ. Nay lại nằm đó, không một hơi thở, không một tiếng động, không còn sự sống. Mọi thứ dường như chết lặng đi, không gian, thời gian quanh họ tối đen. Hương thơm nhè nhẹ của loài hoa tỏa ra khắp căn phòng nhỏ, dễ chịu nơi cánh mũi, mà vì sao, khiến ta không thể nào thở nổi. Một căn bệnh, niềm đau,mất mát, đơn phương.
Sự giải thoát của loài hoa,vậy mà thực tàn nhẫn
Năm tháng đã qua, rốt cuộc trên đời lại tồn tại một căn bệnh đơn phương lỳ lạ. Được rất nhiều người truyền tai nhau, kể rằng lá phổi của người bệnh sẽ bị đâm chồi gốc rễ, từ rễ mọc ra rất nhiều bông hoa đẹp đẽ. Tựa như siết chặt cổ ta, cổ họng đau rát. Mỗi khi ho ra đều sẽ rất đau đớn cùng khổ sở, thống khổ đến mức muốn vỡ tan thành từng mảnh. Nguyên nhân bệnh lại chính là thứ tình cảm đơn phương của một người, nếu như quá mức mãnh liệt, quá mức tạp niệm, dù dành cho cả đời cũng chẳng thể buông bỏ đi người ta khắc ghi. Thứ cảm xúc đó hoá thành hoa, dần dần lấy đi sinh mạng người bệnh. Hồi ấy, Kakashi còn rất nhỏ, cảm giác mất mát là như thế nào còn chưa rõ. Chỉ nhớ, anh coi câu chuyện đó như không hề có thật, thiếu niên nghĩ nghĩ vẫn chưa hiểu, liệu trên đời này có ai chấp niệm lớn như vậy hay không.
Nhưng cái gì mới gọi là tâm niệm khó phai, cái gì mới gọi là cố chấp trong lòng. Thiếu niên năm đó, sau này trưởng thành có lẽ đã biết được đáp án. Khi tâm quá nặng nề, chỉ biết bám lấy chút tươi đẹp sót lại trong quá khứ. Tựa như việc cầm lấy cây xương rồng đầy gai, cảm nhận đủ loại đau khổ. Đáng lẽ phải buông tay, lại vì sự luyến tiếc mà giữ lại bên người. Cũng giống như mặt trời của thế gian, chói chang ấm áp, dù hiểu rõ đến gần sẽ vô cùng nóng rát. Lại không thể loại bỏ nó ra khỏi cuộc sống bản thân. Kakashi liền không biết tự dằn vặt bao nhiêu lâu rồi, hằng ngày hằng đêm đều phải giữa đêm tỉnh giấc. Máu chảy trên tay anh, trái tim nữ hài hoàn toàn ngừng đập. Thấy người mình tâm niệm nói bản thân là một thượng nhẫn tốt đẹp,. Tất cả, anh không cho phép mình được sống an nhàn như vậy. Nó là lỗi của anh, mọi thất bại đều là lỗi của Kakashi. Ngu ngốc nhất chính là chờ một người đã chết, suy cho cùng, đời người có mấy cái mười tám năm?
Kakashi dành hơn mười tám năm tưởng niệm một kẻ đã khuất, học làm món bánh đậu đỏ mà hắn thích nhất. Lại bỏ qua việc mình ghét nhất chính là đồ ngọt, mỗi khi rảnh đều đứng trước tượng đài tưởng niệm rất lâu. Dù rằng ngày hôm đó mưa có lớn tới mức nào, cũng đều bắt gặp bóng lưng lẻ loi kia đứng đó. Kể cho người kia vài chuyện vui vẻ thường ngày, dần dần tâm tư cứ thế lớn lên. Kakashi hiểu rõ người kia trong lòng mình đã hơn đi mức tình bạn, hơn cả mức tội lỗi năm xưa. Nhưng hiểu ra rồi, tâm can lại càng thêm đau đớn, tình cảm của anh, chấp niệm của anh. Trên đời làm gì còn ai đáp lại. Khi quay đầu lại, đã chẳng còn ai đứng đó, một mình một vẻ, lạc lối giữa màn sương trắng xóa.
BẠN ĐANG ĐỌC
All About My Obikaka
FanfictionTổng hợp những đoản, shortfic, oneshort về Obikaka. Cre Artist: https://zuomingszd.lofter.com/post/20388a3f_1c99cb718