Chương 44-1: Vòng tay huyết ngọc (1)

24.2K 1.4K 69
                                    

Editor: Myy

____

Diệp Trăn nghe mẹ Diệp nói xong, trong lòng vẫn không dao động.

Bị đối xử bất công thành thói quen rồi, cũng sẽ không cảm thấy gì nữa.

Đối với mẹ Diệp mà nói, có lẽ bà ta đã thật sự hối hận, có lẽ bà ta thật sự muốn đền bù cho Diệp Trăn,... Nhưng Diệp Tình tựa như là lòng bàn tay của mẹ Diệp, mà Diệp Trăn lại giống như mu bàn tay của bà ta; lòng bàn tay hay mu bàn tay đều là thịt, nhưng đến cùng thịt trên lòng bàn tay vẫn nhiều hơn thịt trên mu bàn tay một chút.

Nhìn thấy sắc mặt thâm trầm của Diệp Trăn, cha Diệp kịp phản ứng đầu tiên. Mẹ Diệp vẫn còn đang liên miên lải nhải về việc Diệp Tình vất vả ra sao, cha Diệp đã giật giật ống tay áo mẹ Diệp, ra sức ho khan một tiếng.

Lúc này mẹ Diệp mới nhận ra.

Trên mặt Diệp Trăn vẫn không có biểu tình, hậu tri hậu giác (1) biết rằng mình nói sai rồi.

(1) Hậu tri hậu giác: là quá trình từ nhận thức đến hiểu rõ xảy ra khá chậm ["tri": nhận thức; "giác": hiểu rõ]

"Trăn Trăn à, con đừng nghe mẹ con nói linh tinh, tính cách bà ấy chính là như vậy đấy, hồi nhỏ chỉ cần hai chị em các con xảy ra chuyện gì đã vội vàng lo lắng rồi... Con đừng để trong lòng nhé, nếu chuyện này khó quá thì thôi. Đây đều là lựa chọn của con nhóc Diệp Tình kia, có hậu quả gì thì tự nó gánh, không ai có thể giúp nó được."

Cha Diệp nói như vậy, mẹ Diệp tất nhiên không vui. Bà trừng mắt nhìn cha Diệp một chút, "Cái gì mà có hậu quả gì thì tự nó gánh, không ai có thể giúp nó được? Bây giờ Trăn Trăn là bà Lục, cái gì cũng không thiếu, cũng không cần tôi phải lo lắng. Nhưng Diệp Tình thì không giống vậy, nó không phải cũng là con gái của ông sao? Ông thấy nó chịu khổ ở trong giới giải trí vậy mà ông không thấy đau lòng à?"

"Lúc đầu tôi đã khuyên nó không nên tiến vào giới giải trí rồi, ai bảo nó không nghe lời tôi. Giờ tôi biết làm sao được?"

"Đó là bởi vì ông vô dụng!" Mẹ Diệp bỗng dưng đứng lên, "Diệp Chấn Đình (2), nếu như không phải do ông làm cha mà vô dụng như vậy thì nó sẽ bị liên lụy, phải chịu cực khổ ở trong giới giải trí, phải xem sắc mặt người ta mà sống hay sao!"

(2) Tên cha Diệp.

"Đủ rồi!" Bị mẹ Diệp nói như vậy ở trước mặt mọi người, quả thực giống như đang công khai vả mặt cha Diệp, "Nếu nó cảm thấy vất vả thì có thể về nhà cơ mà, tôi nuôi nổi bà thì tất nhiên cũng có thể nuôi nổi nó!"

Cha Diệp hiếm khi không cho mẹ Diệp mặt mũi ở chỗ công cộng như này, có lẽ là do cảm thấy mất mặt mới rống lớn như thế. Mẹ Diệp nhất thời nóng giận nhanh mồm nhanh miệng, nói xong cũng cảm thấy rất hối hận, bà ta hít sâu một hơi sau đó ngồi xuống một bên không nói lời nào.

"Trăn Trăn à, con đừng quan tâm đến bà ấy, mẹ con cũng chỉ là vì sốt ruột quá mà thôi, nếu đổi lại là con bị như vậy bà ấy cũng thế ấy mà."

[HOÀN]「Edit」 Tôi Mang Thai Đứa Bé Của Nhân Vật Phản DiệnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ