Tiếng chuông báo thức từ chiếc điện thoại khiến Eric giật mình tỉnh dậy. Anh vội tắt chuông để Sunwoo không tỉnh giấc. Khuôn mặt đang nhăn nhó vì bị tiếng động lạ kia đánh thức từ sớm của cậu lại dần dần được giãn ra. Eric chầm chậm trèo xuống giường, chòng áo phông vào người rồi ra khỏi phòng.
Giờ mới là 5 rưỡi sáng nhưng mặt trời đã bắt đầu lên. Eric mở tủ lạnh tìm đồ để nấu cho Sunwoo. Anh có nghe hai ông anh của mình nói rằng người Hàn Quốc không thể ra khỏi nhà buổi sáng mà không ăn cơm cùng canh nóng. Điều này thì khác hẳn với Eric, khi anh chỉ cần một tô ngũ cốc và sữa hạnh nhân.
Tủ lạnh nhà Hyunjoon hầu như chỉ toàn thịt bò và thịt bò. Anh thắc mắc không hiểu hai chàng trai này mỗi ngày nấu đồ ăn thế nào với đống thịt chất đầy trong ngăn đông của tủ lạnh. Eric loay hoay một hồi, cuối cùng cũng lôi được một túi thịt xông khói còn nguyên và hai quả trứng gà.
Anh mỉm cười nhìn chảo thịt bốc khói trên bếp, tỏa ra một mùi đặc trưng của bữa sáng. Eric không nghĩ rằng dù chỉ mới ở cạnh cậu từ chiều qua tới giờ mà tâm trạng của anh đã khá hơn rất nhiều. Cả một buổi tối hai đứa đã nói với nhau rất nhiều chuyện, dù cho chưa ai đủ can đảm để nhắc về chuyện vừa xảy ra. Eric cũng không muốn đau đầu khi phải nghĩ về chuyện đó suốt ngày, anh biết cậu cũng đã mệt mỏi. Tốt nhất hai đứa nên dành vài ngày để tận hưởng cảm giác được ở bên cạnh nhau rồi sẽ giải quyết những khúc mắc kia sau.
"Sao cậu không gọi tớ dậy?" Sunwoo dụi mắt đi vào bếp. "Cậu đừng có làm hỏng đồ nhà Hyunjoon."
"Em coi thường anh thế à?" Eric đặt đĩa đồ ăn xuống trước mặt cậu. "Anh đâu phải là loại công tử bột không biết làm gì đâu."
Sunwoo nhìn đồ ăn anh nấu bày biện cẩn thận trên đĩa. Xúc xích, trứng rán còn nóng. Thịt xông khói xắt sợi rắc lên trên bánh mì đen. Eric đặt một bát canh nấu từ gói súp ăn liền xuống cạnh đĩa bánh mì.
"Hôm nay đi học về anh giúp em chuyển đồ về nhà được không?" Eric chống cằm nhìn Sunwoo đang từ tốn ăn sáng. "Mình ở nhà của Hyunjoon thế này không tiện."
"Ai nói là chúng ta sẽ ở cùng nhau?"Sunwoo lạnh lùng trả lời. "Cậu cứ ở bên kia đi. Không phải cậu nói rằng cậu sẽ ở đó một thời gian nữa sao?"
"Anh quên mấy câu nói hồi đó rồi." Eric nài nỉ. "Mà em không thấy Hyunjoon cũng đang rất muốn giúp đỡ chúng mình quay lại à? Em không muốn phụ lòng người bạn thân nhất của em chứ?"
Sunwoo im lặng vài giây.
"Có phải tất cả những chuyện này xảy ra là vì cậu mua chuộc nó đúng không?" Sunwoo lườm Eric.
"Em nghĩ là anh có cơ hội để mua chuộc cậu bạn của em à? Anh thì thấy Hyunjoon chỉ toàn có định kiến với anh. Đến cả việc gõ cửa để xin gặp em mà anh cũng không dám"
"Thôi bỏ đi."
Sunwoo cúi xuống tập trung ăn. Đúng là Eric luôn mang lại cho cậu một bầu không khí dễ chịu. Nhưng thật sự để quay về như xưa thì không thể chỉ nói là có thể làm được. Cậu với anh có thể ngồi đối diện nhau như bây giờ, rốt cuộc cũng chỉ là vì cả hai đã thực sự quá nhớ cảm giác ở cạnh người kia. Chứ theo những gì lí trí nhất trong con người cậu, Sunwoo biết chuyện không đơn giản như Eric nói. Trong mắt mọi người, giờ cậu chẳng khác nào một kẻ thứ ba xen vào mối quan hệ của anh và cô gái kia. Nếu như chuyện chỉ giữa ba người, Sunwoo cũng chẳng quan tâm đến việc cô gái kia nghĩ ra sao. Nhưng Eric giờ đây đâu có ai là không biết. Thậm chí cả học sinh trường cậu cũng biết đến đoạn clip của anh. Sunwoo không muốn vì mối quan hệ của mình mà làm ảnh hưởng đến trường lớp, bạn bè hay gia đình.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BbangMil] Cứng đầu
FanfictionKhi mà Younghoon đã nhìn trúng ai, anh sẽ "cứng đầu" tới cùng.