Ki: thì tớ vào tìm cậu đấy, nhưng tớ đi vào thì ko thấy cậu đâu nữa rồi ( cuối mặt xuống đất ko dám nhìn thẳng vào Mon)Mon: tìm tớ, tìm tớ làm cái gì, ko đi tìm Nơ của cậu đi chứ? Đi theo tớ làm gì để rồi bị lạc thế này?
Ki: sao cậu cứ luôn nhắc đến Nơ thế?
Mon: à thế là tớ ko được nhắc đến người thương của cậu sao? Vậy tớ xin lỗi, được chưa, đi về ( nói rồi bỏ đi mà ko nhìn Kira, a đi được 1 đoạn ko nghe tiếng bước chân phía sau của cô, a nhìn lại thì cô vẫn đứng ở đấy ôm mặt khóc, nên a đành đi lại) sao còn ko về, muốn cả lớp phải đi tìm mới chịu sao?
Ki:...
Mon: tớ nói vậy sai hay sao, sao cậu khóc chứ? Đi về ( kéo tay Ki)
Ki: ( hất tay a ra) cậu đi đi, ko cần cậu quan tâm đến tớ đâu, tớ có bảo cậu đi tìm đâu để rồi quát tớ thế hả?
Mon: ( cậu đừng có khóc mà, tớ xl nhưng vì tớ quá lo cho cậu thôi, cậu như vậy tớ đau lòng lắm) nhưng tớ có làm gì đâu mà cậu lại khóc hả?
Ki: mặc kệ tớ đi, tớ có là gì của cậu đâu, cậu đi kiếm tớ làm gì hả, cứ để tớ lạc trong này đi
Mon: à, cậu muốn người đi kiếm cậu là Nơ chứ gì, vậy để mình gọi Nơ lại đây ẵm cậu về ( nói tức rồi lôi đt ra)
Ki: ( hất bay đt trên tay Mon) lúc nào cũng Nơ Nơ Nơ, tớ đi vào đây là vì gì, là vì ai hả, cậu cứ luôn miệng nói tới Nơ nhưng sao ko hỏi tớ tìm cậu làm gì?
Mon: ( bất ngờ vì sao Kira lại giận đến vậy) vậy giờ cậu nói đi, nhanh còn về
Ki: sao cậu luôn lạnh lùng với tớ
Mon: tớ bình thường mà, với ai tớ cũng vậy?
Ki: ko hề, cậu luôn vui vẻ với bất cứ ai, chỉ có lạnh lùng với một mình tớ
Mon: có sao ( quay mặt đi hướng khác)
Ki: đó thấy chưa, cậu luôn như vậy, đến nhìn tớ cậu cũng ko nhìn là sao, tớ ko xinh sao, tớ xấu lắm sao, hay nhìn thấy tớ là cậu sẽ ăn ko trôi, ngủ ko được, học ko xong ( cô xoay người a lại rồi hét lớn vào mặt a)
Mon: nực cười, tại sao tớ lại phải nhìn cậu trong khi người cậu luôn nhìn ko phải là tớ...
Ki: cậu nói thế là sao?
Mon: Vì những khi tớ nhìn cậu thì tớ lại khó chịu
Ki: tại sao như vậy chứ, tại sao nhìn tớ cậu lại khó chịu hả?
Mon: Mà vì sao tớ phải nhìn cậu nhỉ, Nhìn cậu để làm gì, nhìn cậu để biết được là cậu đang hướng mắt về người con trai khác mà ko phải tớ sao, nhìn cậu để biết người cậu yêu là Nơ chứ ko hề để ý gì tới tk này sao? Nhìn cậu để biết là cậu đang hạnh phúc với crush 3 năm wua của cậu và tớ sẽ phải tự nhủ là uk, mày đến sau rồi ko có cửa đâu, cậu muốn thế đúng ko? ( lúc này Mon mới thực sự khóc nè, a đã tuôn ra hết những cái khó chịu mà bấy lâu nay a phải chịu) đến là tn của tớ trong tin nhắn chờ của cậu cậu cũng đâu có thèm đọc, đến giờ tớ mới biết là tớ ngu ngốc đến thế, thích 1 người đến là Follow thôi cũng chẳng dám... Vì tớ sợ... ( a nghẹn lên vì mình đã khóc mà ko nói được gì nữa)
YOU ARE READING
Rung động tuổi 16 ( Monki 😜 )
RomanceTình yêu học trò luôn là 1 tình yêu tuyệt đẹp, rung động có, vui có, buồn có, nhưng lại là những khoảnh khắc khiến ta nhớ mãi