*** T. Vinh cùng các bạn đã đưa Ki đến Bệnh viện, và đã được bác sĩ xem xét tình hình***
Bs: mọi người là gì của e ấy?
T. Vinh: tôi là thầy giáo của còn bé thưa a, nó sao rồi ạ?
Bs: sao lại để bé sốt cảm thương hàn nặng đến thế?
T. Vinh: là lớp tổ chức đi dã ngoại, trong lúc con bé bơi bị chuột rút, là do tôi tất trách, mà có nguy hiểm đến tính mạng cháu ko bs?
Bs: Nếu đưa đến trễ thì tôi ko biết chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng còn giờ thì đã có chúng tôi rồi, tôi sẽ cho người canh bé 24/24 nên a yên tâm, sau này nhớ cẩn thận nhé, cảm lạnh quá lau sẽ dẫn đến thương hàn rất nguy hiểm
T. Vinh: dạ tôi biết rồi thưa bs, vậy khi nào mới có thể thăm cháu ạ?
Bs: cháu đang được hồi sức, chìu nay sẽ chìu sáng phòng thường mọi người sẽ được thăm, tôi có việc đi trước nha
T. Vinh: dạ, cảm ơn bs
Mon: may quá, cậu ấy ko sao
Ley: đúng rồi, thật là tốt
Thi: để tui báo tin cho Nơ và các bạn
T. Vinh: mà cũng chìu mới được thăm Kira lận, các e về nhà nghi ngơi chút đi, chìu muốn thăm lại đến nha, để thầy ở đây là được rồi
Na: nhưng mà thầy, e lo lắm
Mon: cứ để tớ ở lại với thầy, các cậu cứ về đi nha
T. Vinh: được rồi, vậy e ở lại với thầy, còn các bạn nữ về đi nha
Thi: vậy thôi, mình về đi, chìu lại vào
Ley: vậy chìu tụi e tới nha thầy, có gì nhớ báo liền cho tớ nhé ( nói Mon)
***Các bạn về được 1 lúc thì bố mẹ của Kira chạy lại***
BaKi: thưa thầy, chúng tôi mới đến, con bé thế nào rồi ạ?
T. Vinh: dạ, chào ac
Mon: dạ, con chào cô chú ạ
MeKi: uk, cô chào con nha, con bé thế nào rồi ạ?
T. Vinh: dạ, con bé đang trong phòng hồi sức, tôi xin lỗi ko chăm sóc được cho bọn nhỏ ( cuối mặt nhận lỗi)
MeKi: ko sao đâu mà, do con bé nhà tôi nó cứ nghi nó bơi giỏi nên ra xa nguy hiểm, thầy đừng tự trách nhé
BaKi: đúng rồi, thầy đừng tự trách mình mà, chúng đã lớn cũng biết tự chăm sóc mà, chỉ là ko may gặp nạn thôi
Mon: dạ, con xin lỗi vì đã cắt ngang, nhưng chắc cô chú chưa ăn gì nhỉ, để con xuống mua gì đó cho mọi người ăn đỡ nha, bữa sáng rất wuan trọng ạ
T. Vinh: à đúng rồi, e đi mua giúp thầy nha ( định móc ví ra thì bị Mon cản lại)
Mon: ( cầm tay thầy lại) thôi được rồi thầy, e có đây rồi, e đi nha, cô chú đợi con nhé
MeKi: ( nhìn Mon cười hiền) con nhà ai mà hiền lành lịch sự thế nhỉ, tk bé là bạn học con bé Ki sao thầy?
T. Vinh: vâng ạ, cũng là học sinh xuất sắc trong lớp đấy ac à, tk bé này dễ thương lắm ( sẵn tiện lấy lòng bố mẹ vk giúp cho học trò đây mà)
YOU ARE READING
Rung động tuổi 16 ( Monki 😜 )
RomanceTình yêu học trò luôn là 1 tình yêu tuyệt đẹp, rung động có, vui có, buồn có, nhưng lại là những khoảnh khắc khiến ta nhớ mãi