Minh Hạo cậu cũng kệ tên mèo đấy nằm lăn giữa sàn, tí anh cũng trèo lên phòng nằm hay đến chỗ cậu làm nũng đủ kiểu mà.
Cậu vào bếp làm đồ ăn, đổ vào tô của anh ta thức ăn mèo vị cá khô cay."Này Tuấn Huy, anh xuống ăn tối này"
Vừa nói, Tuấn Huy anh 'bay' nhanh như gió xuống bếp đến cạnh tô mèo của anh ta mà nhoằm nhoằm sạch tô. Minh Hạo ngồi nhìn con mèo kia ăn mà cười mỉm xoa đầu nó. Cơ mà khoan! cậu chợt thấy một điều kì lạ, từ lúc cậu làm quen với anh ta đã là 3 tháng, suốt 3 tháng qua cậu luôn giữ cho mình một cái đầu lạnh, vậy mà bây giờ lại đang vuốt ve cưng nựng con mèo mặt dày hơn đường bê tông đại lộ này đây ư? cậu chưa thể hiểu được lí do sao hôm nay mình có thể ngọt ngào đến như thế,do cậu muốn giải hòa với anh à? đâu đơn giản thế, nếu bình thường là cậu thì cũng chỉ chờ anh ta hết giận thôi. Cậu không chấp nhận chuyện mình bị hắn ta biến mình trở thành dễ dãi như thế, Minh Hạo mặt hầm hầm từ vuốt ve con mèo nhỏ chuyển sang vò đầu vò lông nó. Tiểu Mèo Huy bị cậu vò đầu mà chẳng thèm cắn hay cào cấu lại gì chỉ "Ngao ngao" lên vài tiếng, Minh Hạo lạnh lùng bỏ nó ra rồi đi lên phòng tắm. Mèo Huy kia lại theo cậu lên phòng, nó nằm trên giường cậu, cái đuôi của nó lớn dần, ngoe nguẩy và phát sáng. Minh Hạo khoác áo choàng tắm bước ra, thấy con mèo đang nằm trên giường nhìn mình,mặt tối sầm. Nó lại "meo meo" lên với cậu, à hừm chả cần nói cậu cũng đoán được nó đang muốn nói với cậu thế này "tôi và cậu đều là nam nhân, có gì để ngại đâu nên cứ thoải mái đi" bởi lần nào cậu đang thay đồ mà anh xông vào lại chả nói thế.
Cậu chỉ thở dài ngao ngán với con mèo này. Đến bên tủ thuốc lấy đồ để băng bó vết bỏng lúc sáng chưa được xử lí ở chân nó. Giống như hôm đầu tiên ấy vậy, anh được nằm trong lòng cậu để xử lí vết thương, anh nằm thật ngoan ngoãn và cũng chẳng có chút trái lời nào. Hôm nay cậu không làm việc khuya nữa mà ôm hẵn con mèo này đi ngủ. Ai đó được hơi ấm từ Minh Hạo mang lại mà sung sướng rúc vào lòng cậu. Tuấn Huy anh có một bí mật, là anh thích cậu, anh cực kì thích cậu, cậu đáng yêu, lạnh lùng nhưng vô cùng đáng yêu, anh yêu thương cậu lắm luôn. Nhưng Minh Hạo thì ngược lại, cậu phủ nhận mọi điều là mình thích anh hay rung động với anh, cậu là trai thẳng, trước giờ đến con gái cậu cũng chưa biết rung động trước ai, huống gì anh là con trai cơ đấy. *Minh Hạo ngốc!*
Sắp đến hôm trăng tròn thứ 3 ba trong năm rồi, Văn Tuấn Huy vừa hồi hộp vừa lo, sợ rằng Minh Hạo không thích mình..
Vừa sáng hôm sau, trong lúc Minh Hạo đang thay đồ, anh lại một nữa tông cửa vào làm cậu hú hồn hú vía.
"Minh Hạo.. "
"Biến thái nhà anh, cút ra ngoài!"
Gì chứ lì lợm như anh bảo phát là đi liền sao? không nhá! anh đến đè cả người cậu xuống giường ngập ngừng.
"Này..tôi sắp đến ngày đó rồi.."
"Ngày gì?"
"Trăng tròn, tìm người"
"Thì sao? anh tìm được người rồi à, vậy chúc mừng anh nhá."
Nói rồi cậu định ngồi dậy thì lại bị anh đè xuống.
BẠN ĐANG ĐỌC
【Junhao】 Mèo Tinh [H]
أدب الهواةlà một anh mèo đẹp trai nhưng mặt dày không biết liêm sỉ là gì 乁'∀`ㄏ